20.
Đỗ Như Tùng được Đỗ Như Yên lôi vào doanh trại còn chưa tỉnh hồn lại. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới vào ngày cuối năm này, mình còn có thể cầu gì được nấy, trong tích tắc nhìn thấy Lâm Đạm xuất hiện trước mắt, hắn còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.
"Hai người sao lại tới đây?" Giọng của hắn có chút hoảng hốt, không chớp mắt nhìn Lâm Đạm.
"Bọn muội nhớ ca, sợ ca ăn không đủ no mặc không đủ ấm, liền mang đồ đến thăm ca." Đỗ Như Yên chỉ những chiếc rương xếp đầy đất, lại chỉ chỉ những binh lính đang uống rượu ăn thịt vịt quay bên đống lửa, nói: "Những thứ này đều do Đạm Đạm chuẩn bị giúp ca. Đừng thấy muội làm việc lão luyện, nhìn như rất biết giao thiệp, nhưng việc trong quân doanh thì một chữ cũng không biết, vốn định chỉ mang cơm nóng tới cho ca, là do Đạm Đạm nhắc nhở muội, đi mua thật nhiều đồ cho cả các binh lính nữa. Cũng do Đạm Đạm để muội đi tìm thị vệ của Đại điện hạ, bọn muội mới thuận lợi vào được."
Đỗ Như Tùng cười nhẹ nói: "May mà hai người tới tìm Đại điện hạ khơi thông quan hệ trước, nếu không đi một chuyến uổng công rồi. Trong quân doanh phòng thủ sâm nghiêm, không cho phép người ngoài tùy tiện ra ngoài. Trước đó vài ngày Đại điện hạ cũng tới thăm ta, cấp trên gần đây đối xử với ta rất ôn hòa, hai người yên tâm đi."
"Vậy thì tốt. Đại điện hạ hôm nay còn đưa quà năm mới cho chúng ta, còn nói vào đêm giao thừa sẽ cùng muội tới bồi di mẫu ăn tết. Đại điện hạ là người tốt." Đỗ Như Yên mở hộp thức ăn ra, cười nói: "Ca, mau tới dùng cơm, cơm do Đạm Đạm tự làm đấy."
Đỗ Như Tùng ánh mắt sáng lên, lập tức cầm đũa nếm thử một món hầm, thở dài nói: "So với ngự yến ta từng ăn rồi còn ngon hơn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT