Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 47


9 tháng

trướctiếp

Tạ Thanh Phong và Cảnh Tỳ rất nhanh đã đến bên ngoài ký túc xá, vì hôm nay là ngày báo danh, nên có rất nhiều phụ huynh và sinh viên, họ đến gặp người quản lý trước, sau khi giải thích tình hình, người quản lý đã cấp thẻ cho họ.

Sau đó, đưa cho hai người Tạ Thanh Phong một thứ gì đó, chỉ cần dán nó lên cột thông tin trên đầu giường của ký túc xá là được, khi đến lúc kiểm tra ký túc xá, họ vừa nhìn thấy thứ này sẽ biết đó là ngoại túc.

Hai người nhận lấy, cảm ơn rồi đi lên ký túc xá, Tạ Thanh Phong được phân ở 303 lầu 5, ký túc xá không có thang máy, hai người chậm rãi đi cầu thang bộ.

Trước khi Cảnh Tỳ đến đây, vốn tưởng rằng nếu nơi này gần khu dạy học hơn, thì giờ nghỉ trưa cậu có thể đến ký túc xá nghỉ ngơi, không cần phải quay về một mình, nhưng đến đây lại khoảng cách từ khu nhà dạy học đến đây, thấy còn xa hơn nơi họ sống.

Nhưng mà……

Cảnh Tỳ tâm tình rất tốt: "Dọc đường đi tôi đã xem qua, căn tin hình như đều ở bên ký túc xá này, khuôn viên này có tổng cộng bốn cái căn tin, cách cổng trường cũng khá xa." Sau đó, anh nói điều gì đó có ý sâu xa với Tạ Thanh Phong, vốn đang lo lắng rằng Tạ Thanh Phong sẽ thật sự đi ăn căn tin, nhưng hiện giờ xem ra, nếu có tiết học, lên lớp xong trực tiếp về nhà ngược lại càng tiện hơn.

Đương nhiên, trước khi còn chưa tinh thông nấu nướng thì sẽ không thật sự đầu độc dạ dày của Tạ Thanh Phong, hai người có thể đi ra ngoài ăn, như vậy cũng coi như là hẹn hò, mặc dù chỉ là anh đơn phương nghĩ như vậy.

Tạ Thanh Phong nhìn anh một cái, sao có thể không nhìn ra anh đang suy nghĩ gì chứ, hiển nhiên không ngờ rằng tiểu hoàng đế còn có tâm muốn làm đầu bếp: “Sau này khi anh trả nợ xong rồi, anh không nghĩ tiếp tục học nữa sao? Hoặc là muốn tìm một công việc gì đó để làm sao?"

Cảnh Tỳ nghe đến trả nợ đột nhiên sờ sờ mũi, che đậy chột dạ: “Để xem đến lúc đó thế nào, hiện tại hiểu rõ tình hình nơi này trước hết vẫn tốt hơn…” Nếu không theo đuổi được người ta, làm sao có tâm tư làm việc, lỡ như trở về bị người cướp đi, thì anh đến đâu lấy lại công bằng đây.

Huống chi, anh hiểu Tạ Thanh Phong quá rõ, nếu như cậu thật sự nhận định một người, trừ phi đối phương phản bội trước, nếu không cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.

Anh đã chờ đợi nhiều năm như vậy, nên không muốn bỏ lỡ một lần nữa.

Tạ Thanh Phong ngẫm lại cũng đúng, khi hai người đi tới cầu thang lầu năm, đang muốn đi lên lầu cuối cùng, đột nhiên phía trước vang lên một giọng nói không mấy thiện cảm: "Sao mày lại ở chỗ này?"

Tạ Thanh Phong ngước mắt lên, liền gặp Tạ Duy Hoan sắc mặt biến thành màu đen đứng cách đó không xa, đối phương hiển nhiên không ngờ có thể gặp cậu ở đây, tuy rằng biết Tạ Thanh Phong thi đậu vào đại học C, nhưng gã cũng không ngờ tới lại nghiệt duyên như vậy, thậm chí còn được phân đến cùng một tòa nhà.

Tạ Thanh Phong chỉ liếc gã một cái, lười để ý đến gã ta, chậm rãi bước lên bậc thang cuối cùng, Cảnh Tỳ phía sau cũng đi lên, khoảnh khắc hai người đứng chung một chỗ, cho dù không thể nhìn thấy khuôn mặt của họ, nhưng chỉ nhìn vào phong thái của hai người họ, cũng đều khiến các sinh viên năm nhất và phụ huynh nghe thấy động tĩnh tò mò không thôi.

Tạ Thanh Phong dường như không nhìn thấy Tạ Duy Hoan, tiếp tục nâng bước lướt qua gã, khiến sắc mặt Tạ Duy Hoan càng đen hơn.

Tạ Duy Hoan lúc này cũng ý thức được Tạ Thanh Phong cũng là tân sinh, tòa nhà ký túc xá này là tòa nhà cuối cùng, sinh viên năm nhất từ ​​các chuyên ngành khác nhau lẫn lộn, Tạ Thanh Phong là Khoa Trung y, gã là Khoa Nghệ thuật, vốn tưởng rằng không có khả năng phân vào một ký túc xá, nhưng ai ngờ lại xui xẻo bị phân vào cùng nhau.

Người quản gia phía sau đi theo Tạ Duy Hoan cũng khá ngạc nhiên, lúc đầu còn muốn chào hỏi, nhưng nghĩ đến ông chủ thời gian này cố ý lạnh nhạt với con ruột của mình, muốn cậu chủ động trở về xin lỗi nên đành giả vờ như không thấy.

Khi Tạ Duy Hoan nhìn thấy Tạ Thanh Phong và người bên cạnh cậu vài ngày trước đã âm thầm dẫm mặt mũi của gã xuống đất, càng tức giận hơn, chuyện ở quầy trang sức ngày hôm đó đã lan truyền khắp giới, gã và Quách Hàng đã trở thành trò cười cho mọi người.

Nhưng Quách Hàng là con ngoài giá thú, từ lâu đã trở thành trò cười, nhưng gã thì khác, trước khi Tạ Thanh Phong xuất hiện, gã luôn là người chiến thắng trong cuộc sống, là con nhà người ta, nhưng kết quả thì sao? Gã hiện giờ không chỉ bị chế giễu một cách công khai và bí mật, thậm chí không ai chịu chơi với gã, trước đây còn có cha Tạ công bố với bên ngoài xem gã là con ruột của mình, nên không ai dám công khai nói ra nói vào, nhưng khi xảy ra chuyện ở cửa hàng trang sức, nó đã được lan truyền rộng rãi, gã vốn không được nhà họ Tạ coi trọng.

Nếu không, cái kẻ hèn ngay cả hai loại trang sức cũng không mua nổi, chỉ sợ chỉ đứng đó sớm muộn gì cũng bị đuổi ra khỏi nhà họ Tạ.

Tạ Duy Hoan ban đầu muốn tranh thủ ngày khai giảng hôm nay tạo nổi bật, sau khi tạo được danh tiếng cao trong ký túc xá sẽ đăng ký xin ở nhà mỗi tối, nhưng kết quả là đơn đăng ký xin ngoại túc đã b

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp