Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 46


9 tháng

trướctiếp

Cảnh Tỳ theo bản năng nhìn sang Tạ Thanh Phong, thấy vừa rồi hình như cậu không có nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ là nhìn thoáng qua anh một cái: “Mùi vị thế nào?” Nói xong, liền muốn ăn thử.

Cảnh Tỳ lập tức lấy tay chặn lại, anh muốn nấu cho Tạ Thanh Phong ăn, mục đích là muốn đoạt lấy trái tim của người này, chứ không phải muốn đầu độc chết Tạ Thanh Phong, bởi vì mùi vị này, đừng nói là lấy được dạ dày của cậu, chỉ sợ vừa ăn xong lập tức có thể vác tên lửa chạy nhanh nhất có thể.

Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của Tạ Thanh Phong, Cảnh Tỳ khẽ ho một tiếng: “Tôi rất thích ăn, hai bác cũng làm rất nhiều, cậu ăn những món này đi.”

Tạ Thanh Phong nhướng mày, nhưng nụ cười nửa miệng khiến Cảnh Tỳ ngày càng không muốn thừa nhận rằng anh đã trộn gia vị lộn xộn, làm ra hai món ăn này có lẽ khẩu vị rất nặng.

Anh sợ Tạ Thanh Phong thật sự muốn nếm thử, lại không muốn đầu độc dạ dày của hai ông bà già, liền cầm lên dứt khoát đặt trước mặt mình, định tự mình ăn, làm thì cũng đã làm rồi, mặc dù khó nuốt, nhưng ít nhất sẽ không bị trúng độc.

Nào ngờ, khi Cảnh Tỳ đổ một nửa vào chiếc đĩa trước mặt, còn thừa một nửa thì đã bị Tạ Thanh Phong nắm cổ tay của Cảnh Tỳ xoay lại, nửa đĩa còn lại được đặt trên đĩa trước mặt Tạ Thanh Phong.

“Cậu…” Cảnh Tỳ bị hành động đột ngột của Tạ Thanh Phong hoàn toàn quên phản ứng, anh chỉ cảm thấy chỗ cổ tay Tạ Thanh Phong vừa mới nắm truyền đến một trận tê dại, mặc dù chỉ là trong chốc lát, cũng làm cho anh phân tâm, trong lúc nhất thời đã quên ngăn lại, khi lấy lại tinh thần, mới nghiêng người lại gần nhỏ giọng nói: "Cậu không sợ trúng độc sao?"

Tạ Thanh Phong nhướng mi, bình tĩnh cắn một miếng, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì: "Không sao, lần đầu tiên làm, cũng khá tốt." Cậu không có nói dối, cậu còn tưởng rằng tiểu hoàng đế lần đầu tiên xuống bếp sẽ đốt phòng bếp, nhưng ngoại trừ mùi vị lạ lẫm, thì thật ra cũng chín.

Ngoài việc không muốn lãng phí thức ăn, thì việc tiểu hoàng đế vừa ăn xong liền lộ ra vẻ cô đơn, cho nên đây chắc có lẽ là lần đầu tiên tiểu hoàng đế bị đả kích lớn như vậy? Trông giống như một con chó lớn không nhà để về, vì vậy tốt hơn là giúp anh chia sẻ một nửa.

Cảnh Tỳ không nhịn được nở nụ cười vui vẻ, nếu như phía sau anh có cái đuôi, e rằng hiện tại đã dựng lên rồi.

Hách Cát Hâm một bên đã lấy lại tinh thần, không thể tin được nhìn hai người tranh giành món ăn có hương vị độc đáo, nghẹn họng nhìn trân trối: Chẳng lẽ vừa rồi vị giác của mình có vấn đề? Món ăn này có thực sự không tệ? Rốt cuộc đại sư cũng nói nó ổn.

Tầm mắt anh ta dán chặt vào đĩa cá hố chua ngọt còn lại, nuốt một chút nước bọt, còn chưa kịp rối rắm xong là nếu lại phải thử độc lần nữa, thì liền thấy đĩa trước mặt bị người bưng lên, Tạ Thanh Phong đã cầm chiếc đũa gắp một ít vào bát của mình, sau đó lại cho một ít vào bát của Cảnh Tỳ, cuối cùng chỉ còn lại một phần ba, bình tĩnh nhìn về phía Hách Cát Hâm: "Có muốn phần còn lại không?"

Hách Cát Hâm quyết định tin tưởng đại sư, gật đầu thật mạnh: "Muốn!"

Khóe miệng Tạ Thanh Phong càng cong sâu hơn, đem phần còn lại bỏ vào đĩa trước mặt Hách Cát Hâm, tới cũng tới rồi, có “Phúc” cùng hưởng không phải sao?

Sau đó bình tĩnh bắt đầu ăn, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, hình như thật sự ăn rất ngon.

Tạ Thanh Phong động đũa bên đây, Cảnh Tỳ bên kia cũng không nhượng bộ chút nào, có vẻ như đang ăn món gì đó ngon nhất trên đời, nhưng mà vừa cắn một miếng liền liếc nhìn đại sư bên cạnh, giống như đang cùng ăn cơm với thầy.

Hách Cát Hâm vui mừng vì mình đã chộp được một phần ba, chắc chắn là chả cá viên không ngon, nhưng món cá hố này vẫn ổn, anh ta đưa một miếng vào miệng với tâm trạng thành kính và vui vẻ, chỉ tiếc mong muốn chua ngọt không có xuất hiện, mà có một vị rất lạ, rất mặn, đặc biệt là mùi nước tương thấm vào vị giác, như đổ một bịch muối vào.

Hách Cát Hâm khóc không ra nước mắt, nhưng nhìn đại sư đang bình tĩnh ăn bên cạnh, chỉ có thể tiếp tục ăn: Không ngờ đại sư cũng sẽ gạt người.

Nhưng một phần ba này lại bị anh ta đoạt về, chỉ đành cắn răng giải quyết, may mắn phía sau có món ngon do cha mẹ nuôi làm giảm bớt một chút, nhất là sau khi bị món ăn của Cảnh ảnh đế độc hại, anh ta càng cảm thấy cha mẹ nuôi làm đồ ăn là món ngon nhất trên đời.

Ngoại trừ ăn xong uống rất nhiều nước, khi Hách Cát Hâm rời đi, anh ta do dự nhìn Cảnh ảnh đế rất muốn nói: Tay nghề không tệ, nhưng lần sau đừng làm.

Sau khi Tạ Thanh Phong và Cảnh Tỳ tiễn hai ông bà và Hách Cát Hâm trở về rồi trở về nhà, Cảnh Tỳ sau khi thay giày cũng không di chuyển mà đứng sang một bên và nhìn Tạ Thanh Phong với tâm trạng rất tốt.

Tạ Thanh Phong đi vào, anh cũng đi theo, cuối cùng Tạ Thanh Phong bất đắc dĩ quay đầu lại: "Anh đi theo tôi làm gì? Thời gian không còn sớm."

Cảnh Tỳ đã sớm muốn hỏi, chỉ là bởi vì trước đó có người khác: "Quốc sư nói tối nay dọn hai món ăn cũng không tệ, lần sau nếu phân biệt rõ gia vị, Quốc sư còn có thể nể mặt thử không?" Anh bất giác ngẫm lại, Quốc sư chia phân nữa, chắc là do mềm lòng nhỉ? Trước đó đã nói là không ăn, kết quả không phải đã ăn rồi sao?

Tạ Thanh Phong liếc anh một cái: “Lần sau anh tự ăn đi.” Cậu sẽ không bị đầu độc hai lần.

Tâm trạng Cảnh Tỳ càng tốt hơn, anh cũng không muốn Quốc sư lại ăn đồ ăn không ngon như vậy, cùng lắm thì lần sau anh sẽ tự mình ăn thử, khi nào thật ngon mới cho cậu ăn, lần này là do không có kinh nghiệm, nhưng không thể không nói khó ăn như vậy mà Quốc sư còn ăn được, anh cảm thấy bữa cơm tối nay so với những bữa ăn trước đây đều ngon hơn.

Tạ Thanh Phong không biết anh đang nghĩ gì, sau khi tắm rửa sạch sẽ, cậu xem qua giấy báo nhập học, ngày mai là ngày đầu tiên nộp đơn vào Đại học C, nguyên thân chọn chuyên ngành ban đầu là Trung y, trong khoảng thời gian này cậu đã tra cứu trên mạng, ánh mắt đầu tiên là kiến ​​thức lý thuyết cơ bản nên chắc không quá khó.

Đúng lúc này, điện thoại vang lên, là nhắc nhở chuyển khoản, cậu nhìn một cái, là đến từ Ô Hạc Vinh.

Hiển nhiên đó là số tiền được hứa sẽ giúp tìm người cứu người, mặc dù nhà họ Ô không thiếu tiền nhưng hai ông bà cụ Ô chỉ là giảng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp