Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 41


9 tháng

trướctiếp

Ba giờ sau, một chiếc ô tô chạy vào thôn quỷ, khi đến nơi, có ba người đàn ông mặc vest đen bình thường bước xuống, hai người lớn tuổi, một người hơi trẻ hơn, tầm trên dưới hai mươi tuổi.

Người trẻ tuổi vừa xuống xe liền đi về phía này, Hách Cát Hâm đứng ở giao lộ chính là chờ bọn họ, cuối cùng chờ người ta vẫy tay một cái, lúc này mới dẫn bọn họ đi về phía trước.

Không có cách nào khác, vì nơi này quá đổ nát, phần lớn các ngôi nhà đều không thể ở được, cho nên anh ta chỉ ở trên đỉnh núi một lúc, từ lúc Biện thiếu và trợ lý nhìn chằm chằm cha Biện cùng đạo sĩ thì Hách Cát Hâm đến bên này chờ bọn họ.

Cảnh Tỳ đứng ở trên sườn núi, xe vừa tiến đến là anh có thể thấy ngay, lúc này mới đi tới chỗ Tạ Thanh Phong đang ngồi thiền và ngồi xổm xuống bên cạnh, đầu tiên là lẳng lặng nhìn trong vài giây, sau đó mới gọi Tạ Thanh Phong: "Bọn họ tới rồi."

Tạ Thanh Phong phản ứng lại, mở mắt liền nhìn Cảnh Tỳ gần trong gang tấc, mà nghi hoặc nhìn lại: “Làm sao vậy?”

Cậu còn tưởng rằng Cảnh Tỳ còn muốn nói chuyện khác.

Cảnh Tỳ tự nhiên sẽ không nói mình chỉ là muốn thừa dịp khoảng cách gần như vậy để nhìn Tạ Thanh Phong, anh biết Tạ Thanh Phong một khi ngồi thiền nhập định, sẽ không để ý tới mọi chuyện bên ngoài, chỉ có lúc này nhìn lén mới không bị Tạ Thanh Phong phát hiện, tự nhiên cũng là lúc an toàn nhất.

Cảnh Tỳ cực kỳ bình tĩnh đứng dậy, quay lưng lại, chỉ chỉ đầu tóc chính mình: “Vừa rồi thay quốc sư cứu người nên dây cột tóc bị đứt rồi."

Lời này nói ra cực kỳ tủi thân, lại quay đầu, u oán nhìn Tạ Thanh Phong, thầm nghĩ chính mình như vậy đã qua ba canh giờ, vốn nghĩ là chờ Tạ Thanh Phong phát hiện và chủ động giải quyết, kết quả con người không có lương tâm này, cảm thấy chán quá nên ngồi thiền, thậm chí còn không để ý đến anh như thế này.

Tạ Thanh Phong sờ sờ mái tóc ngắn của mình, tới hiện đại lâu như vậy, cậu đã quen với tóc ngắn, nơi nơi đều xõa tóc, nhìn thấy nhiều tự nhiên không cảm thấy có gì không đúng.

Nhưng hiển nhiên, tiểu hoàng đế này ngày thường vẫn hay chú trọng lễ tiết, để như thế, quả thực không quá thỏa đáng, nhưng vấn đề là: Cậu cũng không có dây cột tóc mà.

Nhìn quanh một vòng, đều là tóc ngắn, đoán chừng cũng không có loại đồ như dây cột tóc, mà, cho dù là có, tiểu hoàng đế cũng sẽ không thích dùng đồ người khác đã chạm qua.

Tạ Thanh Phong nghĩ nghĩ, nhìn quanh một vòng, nói với Cảnh Tỳ là chờ cậu một lúc.

Sau đó cậu đi đến cánh đồng cỏ dại lay động theo gió giống như sóng lúa ở dưới bầu trời đêm sẫm tối, cỏ dại đầy trời, lay động theo gió, cậu đi vào chỗ sâu nhất, chọn mấy cây cỏ dại, sau khi lấy khăn ra chà lau sạch sẽ, lại dùng linh lực vuốt nhẹ, ngay tức khắc, mặt trên đó không chỉ sạch sẽ, không dính một hạt bụi, mà còn được mạ lên linh lực của cậu, thứ này có thể bảo vệ mạng trong thời khắc nguy cấp.

Dù cậu biết tiểu hoàng đế sẽ không cần dùng, nhưng hiện tại cậu cũng không thiếu linh lực, thêm một phần bảo đảm cũng không sao.

Cảnh Tỳ vẫn luôn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp