Ác Long Cưng Chiều Bé Con

Chương 23: Hôn


11 tháng

trướctiếp

Hoàng Dương khóc như một đứa trẻ nặng một trăm cân.

Làm cho mấy hội Đường Đường ngơ ngác, qua mấy giây, Đường Đường đi qua, vươn móng vuốt nhỏ ra vỗ nhẹ cậu ta hai cái, giọng mềm mại an ủi: “Không khóc, không khóc ha ~”

Đọc truyện tại app TYT

Hoàng Dương liếc mắt nhìn cậu một cái, lại không thể tránh khỏi nhớ tới dáng vẻ của mình, khóc lớn: “Anh quá vô dụng rồi, anh chính là một tên người lớn phế vật...”

Đường Đường chủ động ôm lấy cậu ta: “Anh rất lợi hại, đừng buồn được không?”

Hoàng Dương khóc nức nở, giọng nói mơ hồ không rõ ràng: “Bé con em thật đúng là một tiểu thiên sứ.”

Đường Đường nhíu mày, nghiêm túc phản bác: “Em không phải thiên sứ, em là rồng, ngao ô ~”

Hoàng Dương phản ứng lại, thế giới này thực sự tồn tại thiên sứ, ẩn dụ này không thích hợp lắm, ngay lập tức sửa lời: “Em là bé rồng đáng yêu nhất. Chỉ là...”

Cậu ta không thể khống chế được trợn mắt, khó khăn nói: “Bé con, em có thể dùng lực nhẹ chút được không? Anh sắp bị em siết chết rồi...”

Đường Đường cuống quít buông tay, nhưng có chút nghi hoặc khó hiểu: “Nhưng, em dùng lực rất nhẹ mà.”

Hoàng Dương ôm cổ ho khan hai tiếng, một lần nữa sâu sắc ý thức được sự thật mình rất yếu. Long tộc thật sự quá cường đại, cho dù là con non, cũng không hề yếu kém.

Tuy rằng bị siết cổ một phen, nhưng ánh mắt Hoàng Dương nhìn về phía Đường Đường lại đang phát sáng. A, không hổ là Long tộc mình sùng bái!

Alan kéo Đường Đường ra: “Đây là em trai ta, không được ôm, nếu... nếu người thật sự cần một bờ vai để khóc, thì dùng của ta!”

Khi nói những lời này trên mặt Alan tràn ngập vẻ hy sinh bản thân mình.

Hoàng Dương cảm thấy mình bị ghét bỏ: “... Không cần đâu.”

Cậu ta tự nhận mình là một người lớn thành thục, cần phải chăm sóc thật tốt cho bạn nhỏ trước mắt, mặc dù những bạn nhỏ này mỗi người đều rất mạnh, tùy tiện vung một quyền đều có thể đánh ngã cậu ta.

Hoàng Dương lấy cờ bay phi hàng, cờ tỷ phú và các trò chơi khác ra sắp xếp.

Đường Đường hưng phấn hoan hô một tiếng: “Chúng ta cùng nhau chơi đi!”

Thế là ba đứa trẻ độ tuổi khác nhau và một người trưởng thành cùng nhau chơi trò chơi.

Ban đầu, Joshua và Allen vì không quen thuộc với quy tắc trò chơi mà liên tục mất tiền và thua. Hoàng Dương thắng mấy bạn nhỏ cầm trong tay một xấp tiền thật dày, cậu ta cười rất vui vẻ.

Nhưng sau đó, Joshua nhanh chóng nắm vững bí quyết của trò chơi, mang theo Đường Đường xây nhà mở công ty kiếm được rất nhiều tiền, còn tống Hoàng Dương vào trong tù. Chờ sau khi cậu ta ra tù thì đã phá sản rồi.

Hoàng Dương... cậu ta, không cười nổi nữu.

Trẻ con của thế giới này đều lợi hại như vậy sao? Có để cho người lớn con đường sống nữa không vậy?

Cả đám cứ như vậy chơi đến khi trời tối, Đường Đường vẫn còn chút chưa thỏa mãn nói ngày mai lại chơi tiếp.

Joshua không giống như trước đây, lập tức gật đầu đồng ý.

Cậu ấy khẽ nhíu mày, thật ra mấy ngày trước cũng đã chuẩn bị nói rồi.

Joshua nhìn về phía con non, mở miệng nhẹ giọng nói: “Xin lỗi, ngày mai ta phải rời khỏi đây, không thể chơi với cậu nữa.”

“Rời đi?” Đường Đường không hiểu lên tiếng: “Được, vậy lần sau chúng ta lại cùng nhau chơi.”

Con non còn nhỏ tuổi, đối với việc chia tay chưa có nhận thức rõ ràng nên không hề coi trọng, trong lòng chỉ cho rằng giống như bình thường các rồng lớn khác thay phiên nhau chăm sóc cậu, không đến mấy ngày là lại có thể gặp mặt.

Joshua vốn còn lo lắng rồng con sẽ buồn bã khóc lóc không biết nên dỗ dành như thế nào, không ngờ tới cậu lại kiên cường như vậy.

Đó có lẽ là một chuyện tốt.

Đọc truyện tại app TYT

Nhưng trong lòng Joshua không khỏi có chút mất mát, bởi vì Tiểu Nãi Long đối với cậu ấy không có bất kỳ luyến tiếc nào. Hơn nữa, lần tiếp theo gặp lại không biết là đến khi nào, cũng không biết còn có cơ hội này hay không. ( truyện trên app T𝕪T )

Cậu ấy khẽ thở dài một hơi, sau đó mỉm cười, sờ sờ đầu con non: “... Được.”

Hoàng Dương nhìn một màn này, cảm thấy có chút kỳ quái.

Long tộc và thiên sứ, quan hệ tốt như vậy sao? Cậu ta rõ ràng nhớ, trong tiểu thuyết thiên sứ là phe của thần ánh sáng, ác long là phe phản diện điển hình, bọn họ nhìn nhau không vừa mắt mới đúng. Chẳng lẽ bởi vì tình bạn của các bạn nhỏ quá thuần túy chân thành, có thể vượt qua chủng tộc?

Ngày hôm sau, trước khi Joshua rời đi đã đặc biệt đến để chính thức nói lời tạm biệt với rồng con.

Đường Đường vừa vặn đang trong giờ học, vừa mới luyện tập hơi thở rồng xong nên dừng lại nghỉ ngơi một lúc.

Cậu nhìn thấy Joshua lập tức vui mừng, vung móng vuốt nhỏ hô: “Shua shua ~”

Joshua gật đầu đáp lại.

Đường Đường không chờ đợi được khoe khoang với Joshua long tức của cậu, phồng má lên, khuôn mặt biến thành hình bánh bao, há miệng ngao ô, rồng sữa gầm gừ, phun ra một ngọn lửa, không tính là rất lớn, không thể so sánh với rồng lớn nhưng đã có thể tự mình nướng cánh gà ăn rồi.

Joshua không ngần ngại khen ngợi: “Thật lợi hại.”

Đường Đường hai mắt cong thành lưỡi liềm, đắc ý cười hê hê.

Joshua ở cùng cậu một lúc, nhìn thời gian đã không còn sớm nữa, chỉ có thể nói: “Đường Đường ta phải đi rồi.”

Đường Đường bĩu môi, có chút mất hứng nhưng cậu là một bảo bối ngoan ngoãn không lăn lộn khóc lóc om sòm, túm lấy tay Joshua một chút sau đó buông ra vẫy vẫy móng vuốt nhỏ với cậu: “Bye bye ~”

Joshua cũng vẫy tay đáp lại, sau đó dang đôi cánh trắng như tuyết, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, ánh mặt trời màu vàng chiếu trên gương mặt cậu ấy phủ thêm một quầng sáng, làn da trắng đến mức có cảm giác trong suốt, giống như muốn biến mất.

Đường Đường đột nhiên lên tiếng: “Chờ một chút~”

Joshua hai chân đã rời khỏi mặt đất lơ lửng trên không nghe tiếng dừng lại, cúi đầu rũ mắt lại đáp xuống mặt đất.

Đường Đường lạch bạch chạy tới, ôm lấy chân Joshua: “Ta quên mất một chuyện, cậu cúi xuống, được không?”

Joshua rất phối hợp cúi xuống, đối với Tiểu Tô Đường tính tình cậu ấy dường như luôn tốt như vậy.

Giây tiếp theo, bất ngờ không kịp đề phòng.

Bên má chợt thấy mềm mại, chụt một tiếng.

Đường Đường hôn cậu ấy một cái.

Joshua sững sờ nhìn qua, Đường Đường hướng cậu ta lộ ra nụ cười đáng yêu lại sáng lạn, lần nữa vẫy móng vuốt: “Bye bye oh ~”

Hôn là cái Đường Đường gần đây đọc truyện cổ tích học được, biểu đạt sự yêu thích thân thiết.

Xavier ban đầu chỉ thờ ơ lạnh lùng, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ này, khuôn mặt trong nháy mắt đã tối đi.

Đường Đường thậm chí còn chưa hôn qua hắn, tên thiên sứ rách nát này không ngờ ở trước mặt hắn?!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp