Xuyên Nhanh: Bệnh Kiều Hắc Hóa

Chương 84: Hắn là thầy giáo


11 tháng

trướctiếp

Mùa hè đã đến, thời tiết nóng nức như ở giữa không trung có một quả cầu lửa thật lớn, ngay cả cây xanh làm cho không khí dịu mát cũng như bị nướng lên.

Mặc dù tên tương tự, nhưng Thịnh Hạ rất ghét mùa này, thậm chí sợ hãi nó.

Bởi vì trong mùa này, tất cả tác nhân bên ngoài đều buộc mọi người phải mặc quần áo mùa hè mát mẻ, và thời gian này...

Chung quanh phảng phất ánh mắt rình mò, hoặc là che giấu, hoặc là không chút che đậy, thậm chí là đánh giá, hạ lưu... Vào mùa hè nóng nực, tất cả dường như trở nên táo bạo hơn. Những ánh mắt kia làm càn đảo qua mỗi một ngóc ngách của thân thể Thịnh Hạ, lộ liễu đến mức có thể xuyên thấu qua lớp quần áo mỏng manh kia, nhìn vào bên trong.

Mỗi lần đến cảnh này, Thịnh Hạ luôn nằm sấp trên bàn học, hai vai yếu ớt, co rúm lại, sợ hãi đến cực hạn.

Thế nhưng, đừng nói đến phản kháng, người đang nằm sấp trên bàn tựa như chú chim sợ cành cây cong kia, thậm chí còn không có dũng khí quay đầu lại nhìn một cái.

Thế nhưng, người đang sợ hãi kia không biết, càng là như vậy, người phía sau lại càng thêm dạn dĩ.

——————————

Thật vất vả mới chịu đựng được đến tan học, Thịnh Hạ lập tức đứng dậy từ chỗ ngồi, chạy như bay tới văn phòng lớp học.

Văn phòng lớp học ở tầng riêng biệt. Trong văn phòng rải rác vài giáo viên đang sắp xếp giáo án, chuẩn bị lên lớp học. Thịnh Hạ không dám đi vào, chỉ dám lấp ló ở mép khung cửa văn phòng, cẩn thận thăm dò nhìn vào trong.

Chuông vào lớp đã vang lên mấy phút, Thịnh Hạ né tránh vị giáo viên cuối cùng đi ra từ văn phòng, rồi mới tiếp tục cẩn thận dò xét.

Người đang ngồi ở gần cửa sổ trong văn phòng trống trải, mặc áo sơ mi trắng trắng tinh được giặt ủi gọn gàng, càng khiến sống lưng anh thẳng tắp hơn. Mái tóc màu đen được chải chuốt cẩn thận, lại có vài sợi không nghe lời mà rơi lên gọng kính vàng của người đàn ông. Gương mặt với đường nét cực kỳ hoàn mỹ càng thêm tinh tế khiến người ta không kiềm lòng được mà phải xuýt xoa.

Thịnh Hạ ở ngoài cửa do dự thật lâu, chân phải vươn ra lại lui về, lặp lại nhiều lần như thế.

Thịnh Hạ như vậy không biết bao lâu, người đang ngồi bên bàn làm việc rốt cục cũng buông cây bút màu đen đang nắm xuống, ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng nhéo nhéo cánh mũi mình, rồi mới vẫy tay về phía cửa.

Thịnh Hạ nhìn thấy hành động của hắn, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí đi vào, nhưng vẫn có chút sợ hãi mà cúi đầu, chậm rãi di chuyển, rồi mới đi tới bên cạnh người đàn ông.

“...Thầy."

Giọng cô rất nhỏ, lại mềm mại quá mức, Cố Trạm nghe xong cổ họng khô khosc ngứa ran, hắn nhịn không nuốt nước bọt, tiếp tục làm bộ ôn nhu đạo đức giả, bình ổn lại giọng nói sớm đã trầm đục.

“...Hạ Hạ sao thế, giờ này sao em còn chưa vào lớp?"

“Không... Không... Em sẽ không vào lớp đâu... Đừng... Em sẽ về nhà..."

Không biết có phải lời nói của hắn đã kích thích đến thần kinh yếu ớt của cô hay không, mà cả người cô run lên, đôi mắt nai tròn xoe mở to, đồng tử màu nâu nhạt co rút thành một chấm nhỏ, thậm chí ngay cả thái dương trắng nõn cũng sinh ra m�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp