Trần Đông Diệu phái Đại tướng quân Hứa Chấn đi nghênh chiến với Lưu Cẩn, còn mình thì đóng quân ở quận Đông Dương, nghênh chiến với Tống Tử Tinh, hành động này thể hiện rõ ràng là hắn không đặt Lưu Cẩn vào trong mắt.

   Lưu Cẩn biết được tin này, dù bị Trần Đông Diệu xem nhẹ nhưng vẫn âm thầm vui sướng.

   Trần Đông Diệu người này rất khó đối phó, nay hắn nghênh chiến với Tống Tử Tinh, chắc chắn Tống Tử Tinh sẽ lâm vào khổ chiến. Hắn chỉ cần ngư ông đắc lợi, dốc toàn lực đối phó với Hứa Chấn, đoạt lấy quận Nghi Xuân và quận Hoài Dương, lại tiện tay một chút chiếm lấy Quảng Đông.

   Để vào Phúc Kiến đoạt lấy Kiến An, mấu chốt là trước tiên phải công phá được quận Đông Dương.

   Hiện nay, sáu vạn binh mã của Tống Tử Tinh đã đóng quân bên ngoài quận Đông Dương ba mươi dặm.

   Bên ngoài quận Đông Dương đa phần là núi rừng rậm rạp. Thừa dịp Tống Tử Tinh cùng các tướng quân đang bàn bạc sách lược để đối phó với Trần Đông Diệu, Hoa Vô Đa cùng Từ Thanh vào cánh rừng bên cạnh để tuần tra. Từ Thanh người ta đúng thật là đi tuần tra, còn Hoa Vô Đa cũng vì không chịu ngồi yên mà theo đi chơi.

   Trang phục hiện tại của Hoa Vô Đa là trang phục của quan úy bên người Tống Tử Tinh. Bộ quần áo này cũng không dễ hỏng, có địa vị rất đặc thù ở trong quân, trực tiếp do tướng quân quản lý, chỉ nghe lệnh của tướng quân, người khác không có quyền. Có đôi khi, tướng quân sẽ giao chút việc vặt cho những người này, người khác cũng không được hỏi nhiều. Cho nên Hoa Vô Đa đi theo Từ Thanh cũng không ai dám hỏi gì. Từ Thanh đương nhiên biết thân phận của cô, cho nên khi cô nói muốn đi cùng hắn, hắn nói không được cũng vô dụng. Chỉ có điều hắn lúc nào cũng chăm chú nhìn cô, chỉ hận chính mình hành động trước như thế nào mà cô đi ngay bên cạnh cũng không biết.

   Từ Thanh dẫn một tiểu đội đi theo hướng Nam muốn dò xét địa thế và tình hình lân cận. Sâu trong rừng cây, đủ các loài vật thường xuyên lui tới, còn có vài bẫy săn thú của thợ săn lưu lại, Hoa Vô Đa thuận tay nhặt một cái nghịch trên tay. Đoàn người yên lặng tiến lên phía con đường nhỏ, thấy ngã rẽ liền chia làm hai đường, ký hiệu lại rồi tiếp tục đi. Đoàn người cứ đi theo hướng Nam khoảng năm, sáu dặm mới dừng lại. Mắt thấy mặt trời sắp lặn, Từ Thanh định quay trở lại quân doanh, lại nghe Hoa Vô Đa ở bên cạnh nói: “Có một đội người ngựa đang tới gần phía chúng ta, đại khái khoảng mười lăm mười sáu người, tốc độ cực nhanh, chúng ta làm sao bây giờ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play