Sau khi qua cơn nguy kịch, Trịnh Ấu Thanh nhanh chóng được chuyển qua phòng bệnh thường để nghỉ ngơi. Ngoài vết hằn do bị dây thừng siết cổ và vết rạch ở chân phải, không thấy bất cứ vết thương nào khác. Bác sĩ nói may cô được giải cứu kịp thời, một số bệnh nhân treo cổ sau khi được cứu sống vẫn bị gãy đốt sống, dẫn đến tàn tật. Trịnh Ấu Thanh thực sự rất may mắn, đốt sống cổ cô không bị tổn thương, vết hằn trên cổ chỉ là vết thương ngoài da, sẽ nhanh bình phục.

   "Làm bọn tớ sợ chết khiếp, may không sao." Vân Hiểu Hiểu ôm Trịnh Ấu Thanh :"Người đàn ông đi xem phim với cậu là ai vậy?"

   Trịnh Ấu Thanh cười ngượng ngùng, Vân Hiểu Hiểu không tin nổi :"Cậu... thực sự yêu đương rồi à? Hèn gì cậu bằng lòng từ bỏ đội trưởng... Người đó đã cứu cậu hả?"

   Trịnh Ấu Thanh giả vờ không hiểu :"Hả? Không phải Đội trưởng Hà tới cứu tớ à? Trong lúc mơ màng, tớ chỉ nghe thấy mỗi giọng Đội trưởng Hà."

   "Không phải đâu, cậu đã được cứu trước khi mọi người đến. Ấu Thanh, cậu không nhớ gì à?"

   Trịnh Ấu Thanh cười :"Sau khi bị tiêm thuốc, tinh thần tớ không tỉnh táo, lúc tỉnh dậy đã thấy mình ở bệnh viện rồi."

   Vân Hiểu Hiểu khoa tay múa chân, kể lại cho Trịnh Ấu Thanh nghe về chuyện ngày hôm đó. Trịnh Ấu Thanh cố gắng thay đổi nét mặt theo từng lời kể của Vân Hiểu Hiểu, thỉnh thoảng lại thốt lên "Thật ư", "Không thể nào". Vân Hiểu Hiểu gật đầu rất mạnh :"Có người đã tới cứu cậu trước Đội trưởng Hà một bước, còn để lại gợi ý '356 đường Kim Chi' nữa. Đội trưởng Hà bảo có hai nét chữ khác nhau, ba chữ 'đường Kim Chi' là do người cứu cậu viết thêm vào, sợ cảnh sát không tìm thấy địa chỉ cụ thể, chậm trễ thời gian cứu viện."

   Trịnh Ấu Thanh tiếp tục kinh ngạc :"Thế hả?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play