Không chỉ mình nó, Liên Cảnh Uyên cũng ra đón anh. Anh ta mặc áo sơ mi trắng quần đen, đôi mắt dịu dàng trong veo như viên ngọc đẹp.
"Tôi nấu cháo tam tiên, cậu muốn ăn một chút không?" Anh ta nhìn sắc mặt Hà Nguy :"Tối qua cậu không về, sắc mặt không tốt lắm."
"Không sao đâu, tôi hơi mệt thôi." Hà Nguy ngáp.
Liên Cảnh Uyên kéo Hà Nguy ngồi xuống, sau đó vào bếp múc một bát cháo, đặt lên bàn :"Ăn nhiều chút, ngủ một giấc thật ngon, cơ thể sẽ hồi phục thôi."
Hà Nguy cầm thìa lên, chẳng biết Liên Cảnh Uyên học được mấy câu này ở đâu, vẫn đang tuổi thanh niên mà đã nói tới chuyện dưỡng sinh rồi.
Liên Cảnh Uyên ngồi đối diện Hà Nguy, chống tay xuống cằm, híp mắt cười nhìn anh ăn cháo. Stephen nhảy lên đùi chủ nhân, hai chân trước bám lên bàn, cũng nhìn Hà Nguy chằm chằm.
Đối diện hai cặp mắt nhìn chăm chú đó, Hà Nguy không nhịn được :"Hai bố con cậu cứ nhìn tôi thế tôi nuốt không trôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.