"Bức ảnh này anh chụp hả?"

   Trình Quyến Thanh nhìn bức ảnh, ánh mắt chán chường :"Quả nhiên."

   "Tôi có thể chắc chắn với anh lúc đó tôi của thế giới này không hề quen biết Trình Trạch Sinh." Hà Nguy cúi người, thấp giọng :"Anh đã tiết lộ đủ nhiều rồi, giờ đi thẳng vào vấn đề chính đi."

   "Tôi cũng muốn lắm, nhưng... sự thực chứng minh, đó không phải cách hay." Trình Quyến Thanh mỉm cười :"Tôi từng được thưởng thức vẻ mặt từ hoang mang tới kinh ngạc rồi cuối cùng là kiên định của cậu rất nhiều lần rồi. Tôi không ngại thưởng thức thêm lần nữa đâu."

   Hà Nguy im lặng, anh có rất nhiều suy nghĩ cần Trình Quyến Thanh kiểm chứng, nhưng anh ta im lặng không chịu nói, vậy mục đích của "chỉ đạo công tác" lần trước là gì. Là người duy nhất nắm rõ tình hình, nhưng anh ta chỉ gợi chuyện khiến người ta tò mò chứ nhất quyết không chịu kể đoạn kết, nếu là trên sân khấu chắc đã bị khán giả ném đá đuổi xuống rồi.

   "Anh từng nói, anh chỉ có một người em trai, không muốn tôi kéo anh ấy vào chuyện này. Nhưng nếu anh không chịu phối hợp, tôi không dám đảm bảo tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đâu."

   Trình Quyến Thanh nhìn thẳng vào mắt Hà Nguy :"Tôi từng nhắc nhở cậu phải chú ý đến căn biệt thự kia. Tôi không muốn cậu bước vào, không muốn cậu nhìn thấy em trai tôi. Cậu không nhận ra sau khi rời khỏi căn biệt thự đó, tần suất tiếp xúc giữa cậu và em trai tôi ngày một nhiều à?"

   Biệt thự? Hà Nguy cẩn thận nhớ lại lần gặp đầu tiên anh nhìn thấy Trình Trạch Sinh. Anh và Sùng Trăn cùng đến biệt thự, sau đó... một suy nghĩ bất chợt lóe lên trong đầuHà Nguy. Anh vội lấy giấy bút ra, viết lại hai dòng chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play