Ở bệnh viện tròn một tuần, Hạ Lương xuất viện về nhà với cánh tay bó bột. Đồng nghiệp tổ chuyên án mua hoa tươi và thực phẩm dinh dưỡng cùng đến đón cậu ta xuất viện. Trịnh Ấu Thanh cũng tới, cô thay mặt Cục trưởng Trịnh đang đi họp ở tỉnh, mang quà bước vào.

   Tinh thần Hạ Lương không tệ, mấy ngày gần đây ở bệnh viện hết ăn lại ngủ, ngủ rồi lại ăn, sắc mặt hồng hào, cằm tròn trịa hẳn. Sau khi xuất viện cậu ta tiếp tục về phòng ký túc xá cũ. Không có Vân Hiểu Hiểu chăm sóc, việc gì cũng phải tự tay làm.

   "Để thằng nhóc ở ký túc xá thật à? Tay vẫn đang bó bột, ăn cơm cũng khó, ở một mình có ổn không?" Sùng Trăn hỏi.

   Hồ Tùng Khải không bảo vệ được Hạ Lương, trong lòng vẫn luôn áy náy bèn nhanh chóng giơ tay :"Để Tiểu Hạ đến ở với tôi đi. Nhà tôi tuy bé nhưng gì cũng có. Anh đây chăm sóc chú ngon."

   Sùng Trăn lập tức chê bai "Ông á? Thôi đi, Tiểu Hạ phải dưỡng bệnh, cần một môi trường sạch sẽ thoải mái. Lần trước tôi đến nhà ông, rèm cửa sổ bao lâu chưa giặt rồi? Màu trắng cũng biến thành màu cháo lòng."

   Hồ Tùng Khải không chịu thua :"Ông thì sạch lắm đấy! Còn nhét tất dưới gối đầu giường, nhăn như rau phơi khô rồi."

   Ngô Tiểu Lỗi ngại ngùng, Vân Hiểu Hiểu tỉnh bơ, cô đã quen với tác phong sinh hoạt thường ngày của hai đàn anh trong đội. Nghĩ tới thanh danh Đội Hình sự, giờ cần gấp một người đứng ra, chứng minh không phải đàn ông trung niên nào cũng là các chú, các bác lôi thôi lếch thếch, vẫn có những người trưởng thành, nho nhã, đầy quyến rũ.

   "Để Tiểu Hạ đến ở chung với lão Hà đi." Sùng Trăn đề nghị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play