Bà siết chặt khăn tay, vừa căng thẳng vừa chờ mong. Ấn tượng của bà về đứa con trai cả chỉ dừng lại thủa anh ta còn bọc tã, gương mặt nhỏ non nớt hồng hào, chớp mắt đã ba mươi năm trôi qua, liệu bà còn có thể nhận ra không.
Có hai người đi tới, Đinh Hương đứng dậy, nhìn người đàn ông cao ráo, thấy gương mặt có nét hao hao Trình Trạch Sinh, bà bật khóc như mưa.
"Là nó, không nhầm đâu... là Quyến Thanh..."
Giây phút Trình Quyến Thanh nhìn thấy Đinh Hương, cảm xúc anh ta dao động thấy rõ, đôi môi mấp máy, run rẩy gọi :"... Mẹ."
Đinh Hương lao tới ôm chặt Trình Quyến Thanh, khóc không thành tiếng :"Con về bao lâu rồi, sao không nhận bố mẹ? Mẹ tìm con bao năm, thực sự đã hết hy vọng nên mới sinh Trạch Sinh, không ngờ vẫn có thể gặp lại con..."
Trình Quyến Thanh cúi đầu, tay anh ta xoa lưng Đinh Hương an ủi bà, nhỏ giọng :"Xin lỗi, con thực sự xin lỗi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.