Hạ Lương được đưa đến bệnh viện, viên đạn được gắp ra kịp thời, may không tổn thương gân cốt, không để lại di chứng gì, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là khỏi. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Cục trưởng Trịnh sa sầm mặt mày, đặt cái cốc "cộp" một tiếng lên bàn làm việc. Mấy người vừa thở phào lập tức căng thẳng.

   Ánh mắt Trịnh Phúc Duệ quét qua từng gương mặt trong phòng, vừa định lên tiếng Hà Nguy đã chủ động đứng lên :"Là lỗi của cháu, cháu không chỉ huy tốt hành động lần này, điều tra không đến nơi đến chốn, khiến đồng nghiệp bị thương. Hai ngày nữa cháu sẽ nộp báo cáo, một mình cháu chấp nhận mọi hình phạt."

   Hồ Tùng Khải đứng lên :"Cục trưởng Trịnh, không liên quan đến lão Hà, do cháu đã thông báo trong phòng không có ai và bảo Tiểu Hạ mở khóa. Lão Hà cũng nhắc nhở chú ý an toàn rất nhiều lần, nhưng vẫn sơ ý để đối tượng tình nghi có cơ hội chạy trốn, là lỗi của cháu."

   Sùng Trăn cũng đứng lên :"Tình trạng Tiểu Hạ không có gì đáng ngại, chuyện bị thương trong quá trình truy bắt tội phạm là rất bình thường. Chú Trịnh, chú đừng xụ mặt thế nữa, dù sao cũng bắt được người rồi mà."

   Trịnh Phúc Duệ nhìn ba người có thâm niên trong đội, chắp tay sau lưng :"Chú đã nói định truy cứu trách nhiệm chưa? Ai cũng vội vàng đứng ra nhận lỗi thế là sao, kiếm chuyện hả?"

   Ba người nhìn ông chằm chằm, ánh mắt như cùng muốn nói : Nhìn mặt cục trưởng như đang muốn hỏi tội ấy, bọn cháu chủ động nhận lỗi luôn cho xong.

   "Nhưng lần hành động này thực sự quá nóng vội. Đáng lý mấy đứa phải tìm hiểu rõ đối phương rồi mới lên kế hoạch vây bắt chứ. Hà Nguy, trước nay chú luôn coi trọng sự thận trọng và khả năng đưa ra quyết định chính xác của cháu. Tại sao lần này lại hấp tấp để tội phạm có cơ hội đánh đòn phủ đầu thế?" Trịnh Phúc Duệ tới bên cửa sổ, nhìn phóng viên mấy tờ báo đang đợi phỏng vấn bên dưới :"Đã nói bao nhiêu lần rồi, truyền thông vẫn luôn theo sát vụ này. Tất cả phải thật thận trọng, họ không quan tâm chúng ta tăng ca, thức đêm, tìm bằng chứng vất vả thế nào đâu, chỉ cần xảy ra chút sự cố thôi, nhất định sẽ có vô số chỉ trích nhắm vào chúng ta."

   Đám Vân Hiểu Hiểu ôm một bụng oán giận không dám nói ra. Chính vì truyền thông luôn nhòm ngó, vụ án lại chưa có tiến triển gì nên họ mới muốn nhanh chóng bắt được Trình Quyến Thanh. Xã hội thông tin hóa, khoa học kỹ thuật phát triển, chẳng có thông tin nào bưng bít được mãi. Lúc đó Hà Nguy ra quyết định tức thời chỉ vì không muốn kéo dài thời gian điều tra, để lộ phong thanh giúp Trình Quyến Thanh có cơ hội đào tẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play