Đêm khuya vắng lặng, trăng sáng treo giữa trời đêm đen như mực. Một chiếc xe Jeep dừng lại trước con đường lên núi Phục Long, Sùng Trăn và Hà Nguy đi bộ đường núi mất mười phút mới tới biệt thự.

   Trình Trạch Sinh đã qua đời một thời gian, người hâm mộ lên núi tưởng niệm ngày càng ít đi. Dẫu vậy, vẫn có những người nhớ mãi không quên, coi đây như phần mộ của Trình Trạch Sinh, mỗi ngày đều dâng một bó hoa cầu nguyện.

   Hai người đứng bên ngoài dây cảnh báo, thấy một bó hoa bách hợp yêu kiều lặng lẽ, cánh hoa nở rộ còn hơi sương, rõ ràng mới đặt ở đây tối nay. Sùng Trăn cảm thán :"Làm minh tinh sướng thật. Bao nhiêu người thay phiên nhau tưởng niệm, phải tôi tôi cũng chẳng nỡ đầu thai."

   "Yên tâm, ông không có cái số ấy đâu." Hà Nguy cúi xuống, cầm tấm thiệp gài trên bó hoa bách hợp lên xem. Lật mặt sau, thấy hai dòng chữ "HELLO.9th" và chữ ký "Ngụy U Điệp" khá đẹp.

   "Xem ngày tháng ghi phía sau này, cô gái này nghị lực thật đấy, tặng hoa tươi liên tục chín ngày liền." Sùng Trăn xoa cằm phỏng đoán :"Ông thấy giống đang làm phép không? Kiểu phải dâng đủ bảy bảy bốn chín ngày mới có tác dụng ấy?"

   Sao Hà Nguy biết được. Anh gài tấm thiệp vào bó hoa, cẩn thận để lại chỗ cũ. Một luồng sáng chiếu qua, Hà Nguy nheo mắt lại, hóa ra là cảnh sát tuần tra trực ban đang soi đèn pin qua đây.

   "Không được tự tiện vào đây, đây là hiện trường vụ án, mau về đi."

   Hà Nguy và Sùng Trăn liếc nhìn nhau, Sùng Trăn khẽ ho một tiếng :"Bọn tôi là người của Đội Hình sự Cục Cảnh sát Thăng Châu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play