Trước khi tan làm, Trình Trạch Sinh nhớ tới lời Hà Nguy, đắn đo một hồi, cuối cùng vẫn photo các báo cáo giám định và hình ảnh vật chứng. Còn vật chứng thì thôi, lỡ bất cẩn để mất sang thế giới của Hà Nguy, chắc hắn lãnh đủ.

   Cả ngày nay Giang Đàm cứ vật vờ như hồn ma, không vực dậy nổi tinh thần. Tan làm rồi nhưng không về nhà, không thay áo blouse, còn đứng sau lưng Trình Trạch Sinh yếu ớt hỏi :"Sao cậu chưa về?"

   Phòng in không bật đèn, chỉ có hai người họ. Ánh sáng ngoài hành lang hắt vào, Giang Đàm lại đứng ngược sáng, áo blouse trắng bay bay, trông chẳng khác nào oan hồn. Trình Trạch Sinh giật mình, quay lại trách móc :"Anh làm gì thế, đứng sau lưng người ta chẳng nói năng gì, định dọa ai không biết?"

   "Dọa cậu đấy." Giang Đàm nhìn máy in :"Sao cậu phải tự in tài liệu vậy? Đã phân trợ lý cho cậu rồi mà?"

   "Tôi có phải dạng việc gì cũng giao cho học trò giống anh đâu. Đến một ngày nào đó, Tiểu Liễu không chịu nổi nữa chạy mất, xem còn ai pha trà kỷ tử cho anh không."

   Giang Đàm không có tâm trạng đấu võ mồm với hắn, nhìn đống tài liệu in ra đều liên quan đến vụ án, bèn hỏi :"Cậu photo mấy thứ này làm gì? Đi hỏi thầy xem có ý tưởng gì không hả?"

   "... Ừ." Trình Trạch Sinh gật đầu cho qua chuyện. Hắn sắp xếp đống tài liệu vừa in, để bản gốc lại chỗ cũ. Giang Đàm vẫn đứng đó đợi hắn. Anh ta đang rất phiền lòng nên muốn rủ Trình Trạch Sinh đi uống một chén, thứ giải được sầu chỉ có rượu.

   Thấy vẫn còn sớm, Trình Trạch Sinh đồng ý. Hắn và Giang Đàm cùng tới quán nướng ruột, gọi một khay cá nướng lớn, sau đó gọi thêm thịt và rau dưa, cuối cùng Giang Đàm gọi cả năm xiên cật nướng, còn hỏi Trình Trạch Sinh có muốn ăn mấy xiên không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play