Dấu chân ướt nước tiến gần về phía sô pha. Hà Nguy nhìn sang, quyết định đặt ra quy tắc : Sau khi tắm xong phải lau khô dép trong phòng tắm, không được phép tha nước ra ngoài phòng khách.
Cả sữa tắm nữa, mấy ngày nay không thấy đâu, chắc Trình Trạch Sinh thuận tay cầm đi rồi. Tuy anh không thích mùi quá nồng của nó, nhưng dù sao cũng là mẹ anh mua cho, không dùng cũng phải để đó.
Trình Trạch Sinh thay áo ba lỗ, vắt khăn lông trên cổ. Hắn biết Hà Nguy đang ở đây, chẳng qua tạm thời chưa đoán được vị trí cụ thể của anh.
Không còn sớm nữa, người đã tới thì ta vào việc chính thôi. Hà Nguy kẹp đánh dấu sách vào trang đang đọc dở, gấp lại :"Trình Trạch Sinh, anh nghe thấy tôi nói không?"
Cùng lúc ấy, Trình Trạch Sinh cũng lên tiếng :"Cảm ơn anh về bữa tối, anh tìm tôi vì vụ án của anh à?"
Hai bên đều không nhận được câu trả lời.
Hà Nguy xoa sau gáy, thầm nghĩ chắc hai người chỉ có thể nói chuyện khi đạt được điều kiện nào đó. Giống như trong trò chơi kinh dị anh từng chơi, nhân vật di chuyển trong một căn phòng như mê cung để giải mật mã, muốn khởi động tình tiết tiếp theo phải tìm được gợi ý và giải quyết các điều kiện kích hoạt. Bây giờ anh đang ngồi chung với "gợi ý", nhưng vẫn chưa giải được câu hỏi hóc búa là làm thế nào mới nói chuyện được với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.