Mèo Con Muốn Báo Ân Cũng Thật Khó

Chương 2


1 năm

trướctiếp

Sau khi kiểm tra tất cả các camera cũng không phát hiện ra tình huống khả nghi, tại sao chó bị đánh trở thành một bí ẩn chưa được giải đáp ở Chiêu Hành Viên.

Mà người khởi xướng sau khi lắc đuôi dùng pháp thuật tiêu trừ dấu vết trong camera, lắc mình biến trở thành một người tìm việc, hơn nữa còn thông qua sàng lọc tầng tầng lớp lớp, sơ yếu lý lịch đến tay trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc là Giang Vân.

Tổng cộng có mười bộ sơ yếu lý lịch được thông qua, Giang Vân lật một cái, sau khi xác định thân phận vài người không có vấn đề gì, liếc mắt một cái đã bị một phần sơ yếu lý lịch trong đó hấp dẫn.

Chính xác là bị thu hút bởi ảnh chụp trên sơ yếu lý lịch.

Ngày nay ở rất nhiều công ty đều quen dùng các loại hồ sơ điện tử, Tạ thị vẫn để người tìm việc nộp sơ yếu lý lịch giấy, đương nhiên không thể thiếu một tấm ảnh chụp kèm theo bên trên.

Người có thể thông qua phỏng vấn của Tạ thị, diện mạo ít nhất cũng trông đoan chính, nhưng phần lớn ảnh đều vô cùng bình thường, chỉ có một người cứng rắn chụp ra được một tấm có cảm giác nghệ thuật.

Bởi vì trông quá đẹp, Giang Vân theo bản năng nhìn thoáng qua tên tuổi và lý lịch.

Ô Miên.

Anh ấy lặp đi lặp lại một chút, tên cũng rất đặc biệt, chỉ là bản lý lịch này trong mười bản lý lịch được coi là bình thường nhất, thậm chí Giang Vân còn hoài nghi Ô Miên này có thể thông qua tầng tầng sàng lọc có phải tác dụng lớn nhất đến từ gương mặt kia hay không.

Bởi vì thật sự là quá đẹp mắt, gặp phải đám chú trọng bề ngoài trong bộ phận nhân sự cũng không phải chuyện kỳ quái.

Dựa vào tâm lý có trách nhiệm với cấp trên, Giang Vân cho mang video phỏng vấn tới, nhìn thoáng qua video anh ấy liền biết vì sao Ô Miên có thể được chọn.

Chủ yếu là ngược lại với những người tìm việc khác, người này trông vô cùng tự tin, dường như những điểm không bằng người khác cũng không mang đến cho cậu bất kỳ áp lực nào.

Trả lời câu hỏi cũng rất dứt khoát lưu loát, lúc không cười nhìn qua có chút lạnh lùng, cười rộ lên lại mang theo sự ngọt ngào hiếm thấy của trai trẻ, thậm chí trên người còn mang theo một ít cảm giác thiếu niên, nghé mới sinh không sợ hổ.

Đây là một người rất dễ khiến người ta sinh ra hảo cảm, hơn nữa ánh mắt sạch sẽ trong suốt, khi nhìn người khác trông rất chân thành.

Có cậu ở đây, những người tìm việc khác đều bị sự nổi bật của cậu làm cho trở nên tầm thường.

Giang Vân thậm chí còn không xem video phỏng vấn của những người tìm việc khác đã đứng dậy quyết định đưa sơ yếu lý lịch lên để Tạ Cửu Triết chọn, thậm chí còn đang suy nghĩ nếu lần này đến "kỳ hạn", mà năng lực của Ô Miên cũng được, có phải anh ấy có thể giữ cậu lại làm trợ lý cho mình hay không?

Trợ lý mang theo một trợ lý khác nghe có vẻ có chút kỳ quái, nhưng ai bảo anh ấy là đặc trợ, ở chức vị này bản thân cũng đã không còn là một trợ lý đơn giản nữa.

Lúc Giang Vân tiến vào văn phòng, Tạ Cửu Triết vừa vặn kết thúc một video hội nghị.

Anh ngẩng đầu nhìn về phía Giang Vân, Giang Vân lập tức nói: "Tạ tổng, đây là mười bản lý lịch do bộ phận nhân sự chọn ra."

Tạ Cửu Triết nghe xong, gương mặt tuấn mỹ không có biểu cảm gì, nhưng Giang Vân lấy hiểu biết của mình về ông chủ, lúc này ông chủ chắc chắn không vui.

Dù sao Tạ Cửu Triết nổi tiếng là khó tiếp cận, rất ít cho người khác đi theo bên mình, cũng chỉ có chú Trà nhìn anh lớn lên từ nhỏ là có thể tới gần một chút.

Vị trí trợ lý bên người vốn là không có, xuất hiện cũng coi như là một trong những chuyện ngoài ý muốn từ những cuộc đấu tranh nội bộ của Tạ thị sinh ra.

Tuy nhiên chức vị này thường xuyên thay đổi cũng không phải do Tạ Cửu Triết bắt bẻ, chủ yếu là do luôn có một số người ở gần sẽ bị tổng giám đốc trẻ tuổi của Tạ thị hấp dẫn, muốn một bước lên trời.

Tạ Cửu Triết sớm đã rất phiền sự tồn tại của trợ lý bên người, trước khi nhìn thấy sơ yếu lý lịch trên bàn, anh nghĩ đây sẽ là nhóm cuối cùng, qua hai tháng nữa, có lẽ là anh có thể giải quyết phiền toái trước mắt.

Chỉ là khi nhìn thấy một phần sơ yếu lý lịch trong đó, ánh mắt của anh đã dừng ở phía trên.

Giang Vân vẫn yên lặng đứng ở trước bàn làm việc chờ, khi phát hiện Tạ Cửu Triết đối với một phần lý lịch chú ý quá mức rõ ràng, lén lút liếc mắt một cái, trong lòng lập tức hiểu rõ.

Quả nhiên là sơ yếu lý lịch của Ô Miên, tuy nhiên... Mấy năm nay ông chủ cũng gặp không ít tuấn nam mỹ nữ, vậy mà cũng sẽ bị một tấm ảnh thu hút sự chú ý?

Nhưng mà anh ấy không biết rằng thứ hấp dẫn Tạ Cửu Triết không phải là khuôn mặt quá mức xinh đẹp kia, mà là bởi vì diện mạo khác lạ của đối phương... Tóc đen mắt xanh.

Tạ Cửu Triết gặp qua không ít người có mắt xanh, nhưng màu mắt của những người đó đều là màu lam nhạt, chỉ có chủ nhân của bức ảnh trước mắt này, màu lam khá sâu, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hoa văn vô cùng đặc biệt bên trong, rất xinh đẹp.

Đôi mắt này khiến cho anh nhớ tới con mèo đen theo anh nửa tháng lại đột nhiên mất tích.

Ngày đầu tiên phát hiện mèo đen mất tích, anh liền cho người đi tìm, chỉ tiếc tìm một tháng cũng không tìm được tung tích gì, thậm chí nhìn toàn bộ camera trong vườn cũng không thể phân tích ra con mèo này đi đâu.

Hiện tại tin tức duy nhất biết được chính là thời gian con mèo mất tích là cùng lúc với thời gian chó tuần đêm bị đánh.

Trong Chiêu Hành Viên còn đang tìm con mèo đen kia, mà Tạ Cửu Triết thì ma xui quỷ khiến đem sơ yếu lý lịch này đặt sang một bên nói: "Cậu ta đi."

Giang Vân hiểu rõ, lập tức gật đầu nói: "Tôi đi thông báo cho bộ phận nhân sự."

Lúc anh ấy đi thuận tiện thu gom những sơ yếu lý lịch khác, khi đi thông báo cho bộ phận nhân sự, bộ trưởng nhân sự nhịn không được cảm khái: "Quả nhiên nhan sắc chính là vốn liếng lớn nhất."

Giang Vân suy nghĩ một chút cảm thấy đúng là không cách nào phản bác, bởi vì trong mấy bản lý lịch này, Ô Miên không phải là người xuất sắc nhất, thậm chí còn có chút đơn giản.

Tuy nhiên vị trí trợ lý bên người, bản thân cũng không cần phải đi xử lý công việc gì quá khó, công việc của bọn họ chính là sắp xếp một ngày ba bữa cho Tạ tổng, còn có nhắc nhở hội nghị và những chuyện vặt vãnh, cho nên cũng không tồn tại cái gì công bằng không công bằng.

Giang Vân nghĩ như vậy lại cảm thấy một chức vị có thể có có thể không như vậy cho một bình hoa làm cũng không sao, ít nhất nhìn vui mắt.

Hơn nữa kinh nghiệm không đủ, năng lực không đủ mạnh cũng có nghĩa là sẽ không sinh ra uy hiếp đối với anh ấy.

Bởi vì điểm này, ngày đầu tiên Ô Miên đến làm việc, Giang Vân đối với cậu rất là niềm nở, không chỉ có Giang Vân, cả sáu mươi tầng đối với cậu đều rất ôn hòa, thậm chí rất nhiều người ở văn phòng khá xa cũng đặc biệt chạy tới chào hỏi cậu.

Thời gian Ô Miên giao tiếp với nhân loại không dài, nhưng cậu tinh quái như vậy đối với cảm giác cảm xúc vô cùng nhạy bén, biết nơi này phần lớn người đều mang thiện ý, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút kinh ngạc.

Trước khi đi làm, cậu chạy đến nhân loại trên mạng tìm hiểu rất nhiều, rất nhiều người đều nói tiền bối làm lâu sẽ khi dễ người mới, cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, kết quả nơi này hoàn toàn không giống với suy nghĩ của cậu.

Quả nhiên không hổ là địa bàn của ân nhân nha, Ô Miên vừa cảm khái vừa cười chào hỏi mỗi người.

Vốn dĩ lúc cậu bị Giang Vân mang tới đây, bởi vì khẩn trương, trên mặt vẫn luôn không có biểu cảm nào, nhìn qua trông rất cao ngạo, dáng vẻ cấm người tới gần trong ngàn dặm, mà cười rộ lên thì ngược lại với lúc không cười, lộ ra hai cái răng nanh, dáng vẻ trông sạch sẽ đáng yêu.

Tầng sáu mươi là trung tâm của toàn bộ tập đoàn Tạ thị, nơi này có đủ loại người, không ngoại lệ đều là tinh anh, mà như Ô Miên thì lại chưa từng có.

Giống như một con dê chạy vào ổ sói, Giang Vân đánh giá như vậy.

Sau khi anh ấy đuổi tất cả mọi người trở về, vừa xem đồng hồ vừa nói với Ô Miên: "Còn mười phút nữa là Tạ tổng sẽ tới, trước đó cậu cần phải quen thuộc với tất cả thói quen của Tạ tổng, Ngụy Khải Phong lại đây."

Người bị Giang Vân gọi lập tức đi tới: "Giang đặc trợ."

Giang Vân nói: "Cậu hướng dẫn cậu ta, nói với cậu ta những việc cần chú ý."

Giang Vân là đặc trợ của tổng giám đốc, đương nhiên sẽ không thể nào cầm tay chỉ dẫn Ô Miên, trên thực tế tầng sáu mươi cũng rất ít nhân viên cần người chỉ dẫn, có thể thăng chức đến nơi này đều là những người đã trải qua tôi luyện ở phía dưới, sớm đã có năng lực đảm đương một phương một mình.

Ngụy Khải Phong lập tức gật đầu nói: "Vâng."

Giang Vân gật đầu với Ô Miên, xoay người bước chân vội vàng trở về phòng làm việc của mình, chờ Giang Vân đi rồi, Ngụy Khải Phong lúc này mới cười duỗi tay nói với Ô Miên: "Xin chào, tôi tên là Ngụy Khải Phong, hiện tại bắt đầu dẫn cậu đi làm quen với nơi này một chút."

Ô Miên nhìn anh ta một cái, trên mặt lộ ra nụ cười tương tự anh ta, nhìn trông rất chuyên nghiệp, hoàn toàn không còn vẻ đáng yêu cùng thân thiết như vừa rồi, Ngụy Khải Phong này nhìn qua dường như không có vấn đề gì, nhưng Ô Miên vẫn cảm nhận được ý xấu ẩn giấu dưới nụ cười của anh ta.

Vừa rồi cậu còn cảm thấy người nơi này đều là người tốt, lại nhảy ra một người ngay.

Chỉ là xem ra trước mắt, ác ý của người này cũng không mãnh liệt lắm.

"Ngụy trợ lý, làm phiền cậu rồi."

Ô Miên đem thứ xem từ trên mạng học đến đâu dùng đến đó, hiệu quả cũng không tệ lắm, hoặc là nói Ngụy Khải Phong vốn dĩ không để cậu ở trong lòng, cho dù là anh ta duỗi tay trước cũng không cách nào xóa bỏ sự có lệ lúc bắt tay.

Anh ta mang Ô Miên đến văn phòng thuộc về cậu, sau đó chỉ vào một xấp dày trên bàn, sổ tay dày như chừng nửa quyển từ điển nói: "Đó chính là thứ cậu cần nhớ kỹ tiếp theo, trên đó viết đủ loại sở thích của Tạ tổng, khi làm việc Tạ tổng khá là nghiêm khắc, hiện giờ cậu còn đang trong thời gian thử việc, phải nắm chắc cơ hội."

Trong lời nói của Ngụy Khải Phong đầy sự ám chỉ rằng Ô Miên phải nhớ hết những thứ kia mới có thể ở lại, sau đó chờ thưởng thức biểu cảm kinh ngạc và khó xử của đối phương.

Anh ta dùng chiêu này đã lừa qua rất nhiều trợ lý bên người trong thời gian thử việc, đương nhiên lúc trước anh ta cũng không trắng trợn như vậy, tuy nhiên chính là trong cuộc sống thường thấy ra oai phủ đầu với người mới, để cho cậu thấy rõ hoàn cảnh sinh tồn nơi này.

Nhưng mà đối với Ô Miên, anh ta làm mạnh hơn một chút.

Ngụy Khải Phong có chút không phục, những trợ lý bên người lúc trước tốt xấu gì nói ra cũng đều là tốt nghiệp trường danh tiếng, lý lịch cũng không tính rất kém cỏi, nhưng nghe cũng chưa từng nghe qua trường đại học Ô Miên này tốt nghiệp, kinh nghiệm làm việc lại càng không có, ngoại trừ gương mặt ra là không còn điểm nào.

Dựa vào cái gì?

Ngụy Khải Phong cảm thấy người như vậy tiến vào tầng sáu mươi đúng là kéo thấp cấp bậc của bọn họ, dù sao trợ lý bên người lúc trước cũng không làm được lâu, hiện giờ bình hoa này từ chức sớm cũng không phải chuyện gì kỳ quái.

Ô Miên nhìn thoáng qua thứ có thể gọi là sách kia có chút kinh ngạc: "Đều ở chỗ này sao? Vậy mà đã sửa sang lại rồi sao?"

Phản ứng này... Có chút không đúng nha, trong lòng Ngụy Khải Phong thầm nghĩ, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười khéo léo như cũ: "Đúng vậy..."

Anh ta còn chưa kịp nói cái gì khác đã nhìn thấy Ô Miên vươn hai tay nắm lấy tay anh ta lắc lắc, vẻ mặt chân thành nói: "Cám ơn cậu nha."

Lời cảm ơn này của cậu trực tiếp chỉnh Ngụy Khải Phong không còn.

Ngụy Khải Phong có chút chần chờ nói: "Không cần cảm ơn."

Ô Miên cho anh ta một nụ cười rạng rỡ nói: "Hiện tại tôi lập tức đi xem quyển sổ tay kia, không thể phụ tâm huyết của cậu được."

Ngụy Khải Phong nhịn không được nghĩ tên này có phải đang châm chọc anh ta hay không?

Anh ta nhìn thoáng qua "sổ tay" đặt ở trên bàn, trong lòng cười lạnh, hy vọng chờ Tạ tổng tới vị trợ lý bên người mới tới này còn có thể cười được.

Nói thật, anh ta vốn còn muốn gõ Ô Miên một chút, nhưng mà Ô Miên cười rộ lên thật sự là quá đẹp mắt, Ngụy Khải Phong do dự một lúc lâu cuối cùng vẫn không mặn không nhạt nói một câu: "Vậy cậu cố gắng thật tốt đi."

Ô Miên dùng sức gật đầu: "Ừ, tôi không chậm trễ thời gian của Ngụy trợ lý nữa."

Ngụy Khải Phong đáp một tiếng rồi rời đi, Ô Miên nhìn bóng lưng anh ta nhịn không được cảm khái nói: "Người tốt."

Tuy rằng cảm giác từ cảm xúc mà xem, người này đối với cậu cũng không thân thiện lắm, nhưng quyển sổ tay đối phương tổng kết này đích thật là Ô Miên cần.

Hắn cố sức còn không phải vì muốn biết Tạ Cửu Triết thích cái gì, sau đó nghĩ cách báo ân sao?

Cách làm này của đối phương là gãi đúng chỗ ngứa, về phần vấn đề quyển sổ tay này quá dày, đối với Ô Miên mà nói vốn dĩ không tạo thành uy hiếp.

Cậu chính là yêu nha, cho dù so ra kém đại yêu tu luyện ngàn năm trăm năm, nhưng thiên phú của cậu tốt, bản lĩnh tự nhiên cũng tốt.

Ô Miên mở sổ tay ra, giống như đứa trẻ không hiểu chuyện nhanh chóng lật quyển sổ tay kia một lượt, toàn bộ quá trình mất đại khái cũng chỉ mười phút.

Sau đó cậu nhắm mắt lại, chỉnh hợp tất cả các thông tin ở trong đầu mình.

Mà đúng lúc này, nội tuyến trong văn phòng Ô Miên vang lên, cậu có chút không quen nên sửng sốt một chút, lúc này mới tiếp, có chút mới lạ nói: "Xin chào, tôi là Ô Miên."

Thanh âm Ngụy Khải Phong vang lên từ đối diện: "Ô Miên, Tạ tổng đã đến công ty rồi, cậu chuẩn bị một chút."

Trong lúc nhất thời Ô Miên vừa kích động vừa thấp thỏm.

Cậu vừa mới nhớ kỹ những lưu ý trong quyển sổ tay kia, nhưng còn chưa kịp phân tích, phải làm sao bây giờ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp