Thịnh Tổng Xin Đừng Làm Bậy

Chương 12: Trốn khỏi biệt thự


1 năm

trướctiếp

Cô bị giam cầm trong biệt thự này ba ngày rồi.

Trong ba ngày qua, ngoại trừ ngày đầu tiên Thịnh Vân Cảnh có trở về và ầm ĩ với cô một lần thì sau đó anh không còn xuất hiện nữa.

Cô rất vui vẻ vì được rảnh rỗi, nhưng cô vẫn luôn lo lắng cho Thần Thần nằm trong bệnh viện, cũng không biết ba ngày qua Thần Thần như thế nào rồi.

Thịnh Vân Cảnh đã tịch thu điện thoại di động của cô, làm cho cô không thể nào liên lạc với bệnh viện, hôm nay cho dù thế nào thì cô cũng phải rời khỏi chỗ này, nếu cô vẫn không rời đi thì sẽ cảm thấy muốn phát điên lên.

Bệnh viện.

Sau khi Tô Mạnh Nguyệt tỉnh dậy, cô ta vẫn luôn ầm ĩ đòi gặp Thịnh Vân Cảnh.

Mạnh Cầm không còn cách nào khác, đành phải nói cho Tô Mạnh Nguyệt biết tin tức Tô Vân Hi đã trở về.

“Cái gì? Con khốn đó đã trở về sao? Chuyện này xảy ra khi nào, Vân Cảnh có biết chuyện này không?” Quả nhiên Tô Mạnh Nguyệt luôn có địch ý lớn với Tô Vân Hi. Tô Vân Hi đã biết được bao nhiêu về chuyện của bốn năm trước?

“Chắc là đã biết rồi, nghe nói người truyền máu cho con lần này là Tô Vân Hi.” Mạnh Cầm hừ một tiếng khinh thường nói.

“Sao lại là cô ta?” Tô Mạnh Nguyệt không thể tin được, cô ta đột nhiên có chút hoảng loạn, không biết rốt cuộc tại sao Tô Vân Hi lại quay về, chẳng lẽ cô quay về trả thù chuyện xảy ra vào bốn năm trước sao?

Tô Mạnh Nguyệt vừa nghĩ đến điều này thì cô ta không muốn ở lại bệnh viện nữa, cô ta muốn biết rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Cô ta tuyệt đối sẽ không để ai cướp đi Thịnh Vân Cảnh, nhất là Tô Vân Hi.

“Mẹ à, con muốn xuất viện.” Tô Mạnh Nguyệt vừa nói vừa bước xuống giường.

“Hiện tại không được, bác sĩ nói con vẫn chưa thể xuất viện.” Mạnh Cầm giữ chặt lấy cô ta.

“Mẹ, Tô Vân Hi đã trở về, sao con có thể ở trong bệnh viện chứ, nếu như anh Vân biết được sự thật chuyện xảy ra vào bốn năm trước thì chúng ta xong đời, mẹ có biết không?” Tô Mạnh Nguyệt gần như phát điên lên. ( truyện trên app T Y T )

Mạnh Cầm nghe Tô Mạnh Nguyệt nhắc nhở thì cũng ngây người ra, nhưng bà ta thấy Tô Vân Hi cũng chỉ có thể dụ dỗ đàn ông để kéo dài chút hơi tàn mà thôi, hoàn toàn không thể làm được trò trống gì.

Tô Mạnh Nguyệt vội vàng hét lên: “Mẹ, mẹ đang nghĩ gì vậy? Còn không mau đi.”

Cuối cùng Tô Mạnh Nguyệt cũng bất chấp xuất viện, cô ta vừa nghĩ đến việc Tô Vân Hi trở về thì lập tức đứng ngồi không yên, chỉ sợ chuyện của bốn năm trước sẽ bại lộ, bây giờ cô ta định đi gặp Thịnh Vân Cảnh.

Tô Mạnh Nguyệt không ngờ cô ta vừa đến công ty của Thịnh Vân Cảnh thì bị chặn lại, cô ta tức giận, quyết định đến biệt thự chờ Thịnh Vân Cảnh, Thịnh Vân Cảnh là của cô ta, không ai có thể cướp anh khỏi cô ta.

Mà Tô Vân Hi không ngờ mình sẽ nhìn thấy Tô Mạnh Nguyệt ở đây, không phải cô nên ở bệnh viện sao?

Tô Vân Hi đứng trên lầu lén lút quan sát Tô Mạnh Nguyệt, cô ta vẫn xinh đẹp như trước kia, mặc dù cô đang bị bệnh cũng khó che giấu vẻ đẹp của mình, nhưng bây giờ cô nhìn thấy Tô Mạnh Nguyệt thì chỉ cảm thấy xấu xí và buồn nôn.

“Cô Tô, cậu chủ thật sự không có ở nhà, hay là hôm khác cô lại đến nhé?” Quản gia chặn Tô Mạnh Nguyệt ở cửa.

“Ông có biết tôi là ai không? Tốt nhất ông nên cho tôi vào nhà chờ anh Vân Cảnh, nếu không thì chờ anh Vân Cảnh trở về sẽ đuổi việc hết tất cả mấy người.” Tô Mạnh Nguyệt hung dữ đẩy quản gia ra rồi chạy vào bên trong.

Quản gia không còn cách nào khác đành để Tô Mạnh Nguyệt xông vào nhà, mà Tô Vân Hi lại khịt mũi coi thường, nhưng bây giờ cô không thể để Tô Mạnh Nguyệt nhìn thấy mình, nếu không thì cô sẽ rất khó rời khỏi chỗ này.

Cô nhìn cánh cửa chưa kịp đóng lại, rất đúng lúc, bây giờ là cơ hội tốt để cô trốn khỏi chỗ này. Dù sao bây giờ quản gia đang bận chào hỏi Tô Mạnh Nguyệt, có lẽ sẽ không có ai để ý đến cô.

Cô nghĩ đến đây thì nhanh chóng lén lút xuống lầu, tránh khỏi mọi người rồi lặng lẽ đi về phía cổng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp