Căn phòng tân hôn của ba năm trước, cho đến giờ là phòng ngủ chính của vợ chồng anh, bất chợt Đỗ Hoài nhân ra, thì ra mấy năm nay thời gian anh về nhà, ngủ lại nơi này lại ít đến thảm thương như vậy
Anh mở nhẹ cửa phòng vào, căn phòng chỉ để lại ngọn đèn ngủ yếu ớt, anh trăng rọi vào qua cửa sổ sát đất vẫn chưa kéo rèm, anh bước đến khép rèm lại để tránh ánh sáng buổi sớm làm cho người trên giường tỉnh giấc.
Mà Trịnh Minh Nguyệt lúc này nằm trên giường thật an ổn, vốn mang tâm trạng chất vấn cô trở về, nhưng nghĩ lại cô đang mang thai, lại khuya, anh cũng không nỡ làm cô tỉnh. Đỗ Hoài cười nhẹ, xoa lên da mặt mịn màng của cô, rồi đến hàng mi cong vút, cuối cùng lại xuống đôi môi đang mím lại. Anh nhìn cô một lúc, xác định cô vẫn an giấc, đôi tay kia mới dần rời xuống, nhẹ nhàng đặt lên bụng cô cách lớp chăn. Dưới tay anh là một sinh mệnh, là con của họ, là đứa bé mang dòng máu của cả anh và cô, là đứa bé mà sẽ gọi anh là cha. Tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua, cúi người dịu dàng hôn lên trán người con gái đang ngủ, thì thầm:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT