Gần 11 giờ, Trịnh Minh Nguyệt hiếm khi về sớm, cô bước ra từ chiếc taxi, bước chậm chạp, cẩn thận về cửa lớn, trời lạnh lại cứ thỉnh thoảng mưa phùn làm cho người thai phụ như cô đi đường đều không dám bước lớn
Vừa bước bào cửa đã nhìn thấy người đàn ông đang chăm chú nhìn máy tính. Cô có chút bất ngờ, cứ tưởng sáng sớm anh đã đi rồi, xem ra anh đã chờ từ lúc đó, mà Đỗ Hoài sẽ không bao giờ làm chuyện thừa thãi, hẳn là bố mẹ anh đã nói về chuyện cái thai
Cô trầm mặc thay giày vào nhà, lúc này Đỗ Hoài cũng ngẩng đầu lên, anh gập máy tính lại, bước đến đỡ lấy cô. Trải qua vài tháng, lại có thêm một cuộc cãi vả mà dường như anh lại quên đi mất, bình tĩnh đến lạ thường.
"Em có thai thì ở nhà là được rồi, ra ngoài đi làm cũng có ý nghĩa gì đâu?"
Cô rút tay mình ra khỏi tay anh, đặt túi lên bàn rồi mới trả lời "em có thể tự kiếm ra tiền"
Anh nghe lời ấy thì sững người lại, nhìn bóng lưng của cô, lại nhớ đến việc cô có thai mà lại không nói, anh im lặng một lúc để dịu đi cơn giận rồi mới nói "bình thường tiền em không đủ tiêu à? Em làm ở đâu, tạm nghỉ đi, có thai rồi thì phải chịu khó ở nhà"
Chỉ đáng tiếc lời này đã bị Trịnh Minh Nguyệt làm lơ, cô lướt qua anh vào phòng ăn dùng bữa, cô đã học thành thói quen giờ giấc cho bữa ăn, cũng thật sự không muốn đôi co với anh vấn đề này
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.