Tiếp viên tàu đau lòng ôm lấy thân hình mập mạp của mình.
Văn Trình ngồi ở bên cạnh hắn, không khách khí đẩy hắn vào bên trong, sau đó, mới để cho Khương Tiều ngồi xuống.
Tiếp viên tàu hận không thể hóa thành một làn khói, có thể trực tiếp bay luôn là tốt nhất. Nhưng hắn không thể, bất đắc dĩ đành cố gắng đem chính mình nhét vào một góc, thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình.
"Sao vậy? Gặp lại tôi rất không vui sao?"
Tiếp viên tàu cố gắng nặn ra một nụ cười trông còn khó coi hơn cả khóc, nói: "Không có không có, tôi sắp chết vì vui mừng đây."
Xóa hai chữ "vui mừng", để lại "Tôi sắp chết", đó mới là sự thật.
Nhưng gặp cũng đã gặp, tiếp viên tàu còn có thể làm gì? Đương nhiên là thức thời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play