Đâm Lao Phải Theo Lao

Chương 10


1 năm

trướctiếp

Ngày 3 tháng 4, buổi đấu giá trang sức Thành phố S.   

Trình Lưu dừng xe xong, vừa đi tới cửa đã nhìn thấy tổng trợ lý mặc âu phục giày da đứng ở đó, đặc biệt khiến người ta chú ý.   

"Hạ Bách." Trình Lưu tiến lên chào hỏi tổng trợ lý, "Đến sớm như vậy?"

"Chỉ mới đến." Hạ Bách đẩy kính gọng vàng, đưa thiệp mời của buổi đấu giá cho cô.   

Trình Lưu nhận lấy, tốt bụng nhắc nhở: "Vừa rồi cậu đứng ở đây, có chút giống bảo vệ."   

"..." Hạ Bách mỉm cười, "Bởi vì bên cạnh tôi không có bạn gái."

Trình Lưu nghe vậy, nhìn bốn phía một chút, quả nhiên phát hiện đại bộ phận người đi vào đều có đôi, cô hậu tri hậu giác: "Tôi dùng thiệp mời của bạn gái anh?"

"Không phải, trước đó không có chuẩn bị đến."

Hạ Bách hỏi Trình Lưu, "Sao đột nhiên nhớ tới muốn tới hội đấu giá?"   

Trước đây cô chưa bao giờ quan tâm đến chuyện này.   

"Hôm qua lúc ăn cơm, Lý Đông nói ông ta muốn tới." Trình Lưu đi về phía trước, đem thiệp mời cho bảo vệ nhìn thoáng qua, "Tôi cũng đến xem trong này bán đấu giá cái gì."

"Khó có được lúc cô cũng có hứng thú." Hạ Bách và cô đi cạnh nhau, trừ bỏ một thân quần áo giản dị không hợp thời của Trình Lưu, bọn họ không khác gì những cặp đôi xung quanh.

Loại đấu giá có ngưỡng cửa này, bên trong chuyên môn chuẩn bị rượu ngọt và đồ tráng miệng để cho khách nhân có thể thoải mái nói chuyện.   

Trình Lưu vừa đi vào, lập tức bị Lý Đông phát hiện, một thân quần áo của cô quá nổi bật khi đứng trong một đám người mặc âu phục váy dài.  

Huống chi bên cạnh cô còn có vị Hạ tổng trợ lý trẻ tuổi kia, cũng đủ hấp dẫn không ít người ở đây chú ý.   

Lúc này Lý Đông bưng ly rượu lên, mang theo bà xã Dương Phồn Ngọc đi tới.   

"Tiểu Trình tổng, làm sao mà hôm nay cô lại rảnh rỗi đến nơi này?" Lý Đông nâng ly lên, hỏi cô.   

Trình Lưu nổi danh là người cuồng công việc, ai mời tham gia yến hội cô cũng không đi, trừ phi có liên hệ trong công việc.   

Giống như ngày hôm qua ông ấy có thể hẹn cô cùng ăn cơm, thuần túy là bởi vì ông và khoa học kỹ thuật Thần Ẩn gia hạn hợp đồng.   

Lý Đông nghe nói lần gần đây nhất Trình Lưu xuất hiện trước mặt công chúng, hình như vẫn là trong yến hội nửa năm trước, cũng là vì chuyện hợp tác.   

Hạ Bách cầm hai ly rượu vang đỏ từ trên bàn bên cạnh, đứng ở phía sau Trình Lưu, không dấu vết đưa cho cô một ly.   

Trình Lưu thuận tay nhận lấy, cùng Lý Đông chạm chén, ngửa đầu uống một ngụm nhỏ mới nói: "Đến xem có thứ thích hợp hay không, tặng bạn trai tôi."

Cô khá hài lòng với hành động dễ dàng hời hợt khoe ảnh rồi mua quà cho bạn trai.   

Hạ Bách đứng phía sau Trình Lưu, bàn tay đang cầm ly rượu dừng lại, cô đến buổi đấu giá này là vì mua đồ tặng cho Uông Hồng Dương?   

Vừa nhắc tới chuyện này, Lý Đông liền nhớ tới bài đăng trên vòng bạn bè đêm qua của cô, nháy mắt trêu chọc: "Tiểu Trình tổng, nước hoa hôm qua là tôi tận mắt nhìn thấy cô mua."

"Sau đó bạn trai lại đưa một chai." Trình Lưu ngoài cười nhưng trong không cười nói, nếu không phải do ông ấy, tối hôm qua cô đã thành công khoe khoang trong giới bạn bè.   

Lý Đông kéo dài giọng nói: "Thì ra là như thế."   

Rõ ràng không tin.   

"Tiểu Trình có muốn xem danh sách đấu giá hôm nay không?" Dương Phồn Ngọc đứng bên cạnh cầm lấy một cuốn sách dày, "Buổi đấu giá này sẽ có một trăm vật đấu giá, số lượng hơi ít, nhưng mà quả thật có mấy món không tệ."

Trình Lưu đưa tay đón lấy, cô nhìn thoáng qua Dương Phồn Ngọc, không hổ là ngôi sao nổi tiếng trong giới giải trí, mặc dù đã hơn bốn mươi tuổi nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người, phong tình vạn chủng.   

Lúc này, lại có người tới chào hỏi Trình Lưu.  

Lý Đông và đối phương gật đầu chào hỏi nhau, sau đó dẫn theo bà xã đi sang bên cạnh.  

Lý Đông vừa xoay người đã vội bát quái cùng bà xã mình, "Nếu Trình Lưu có bạn trai, heo đực cũng có thể sinh con!"   

Dương Phồn Ngọc nghe thấy lời cuối cùng của ông ấy, theo bản năng nhíu nhíu mày.   

Lý Đông cho rằng vợ mình không tin, tiếp tục nói: "Hôm qua lúc ăn cơm, chính tôi đã nhìn thấy, ngay cả ảnh của bạn trai mà cô ấy cũng không lấy ra được, nhất định là giả."

"Tiểu Trình có bạn trai hay không, ông kích động như vậy làm gì?" Dương Phồn Ngọc liếc về phía Lý Đông, không thể hiểu được thú vị của đám đàn ông trung niên này, thậm chí đêm qua ông ấy còn chạy đến phòng khách hưng phấn gọi điện thoại nói chuyện này với mọi người.

"Bà xã à, em chưa từng thấy qua bộ dáng mấy năm trước của Trình Lưu đâu." Lý Đông chậc chậc cảm thán, "Cuồng công việc tôi cũng đã gặp qua không ít, nhưng cuồng công việc nặng nề như cô ấy tuyệt đối không quá ba người. Đang yêu? Không có khả năng cô ấy dành thời gian cho nó được."

"Phải không?" Dương Phồn Ngọc quay đầu lại nhìn thoáng qua tổng trợ lý trẻ tuổi đi theo phía sau Trình Lưu, "Nếu như cô ấy muốn yêu đương, hẳn là cũng không cần tốn tâm tư gì. ”

......   

Trải qua một hồi hàn huyên, lúc này Trình Lưu mới đi vào phòng đấu giá, cô thuận tay cầm một chai nước khoáng, mở ra uống mấy ngụm, nói với Hạ Bách bên cạnh: "Sáng sớm uống rượu, cũng chỉ có đám người này mới nghĩ ra được."

Không biết Hạ Bách lấy một đĩa bánh ngọt từ đâu ra, đưa cho Trình Lưu: "Lót bụng một chút."   

Trình Lưu không nghe: "Anh tự ăn, tôi ăn cơm sáng xong rồi mới tới."   

Bọn họ vừa đi vào, có một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi xoay người vẫy tay với Hạ Bách.   

"Đó là chị tôi." Hạ Bách nghiêng đầu giới thiệu với Trình Lưu.   

"Chị anh đang gọi anh qua." Trình Lưu nhìn về phía bên kia, để Hạ Bách không cần đi theo mình.   

Hạ Bách đi vài bước, lại quay đầu lại nói: "Tôi ngồi bên kia, có việc thì gọi thẳng cho tôi."  

Trình Lưu Dương vung tay, ý bảo anh ta nhanh chóng đi qua: "Hôm nay cho anh nghỉ một ngày."   

Hạ Bách và chị gái mình ngồi cùng một chỗ, Trình Lưu một mình cầm sách đấu giá tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.   

Vừa ngồi xuống, cô phát hiện người bên cạnh có chút quen mắt.   

Đối phương vừa vặn là vị Quý tổng hôm qua nói chuyện riêng trên WeChat với cô.   

Vị Quý tổng này mặc một thân tây trang màu xám định chế, tướng mạo anh tuấn, cũng không giống hơn bốn mươi tuổi, chẳng qua mấy đường vân dọc cực sâu ở giữa mày vẫn bại lộ một chút.   

Quý Mộ Sơn phát hiện bên cạnh có người ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn thấy Trình Lưu, gật gật đầu với cô: "Tiểu Trình tổng."  

"Quý tổng." Trình Lưu cũng đồng dạng gật đầu, không cảm thấy trùng hợp.   

Trong buổi đấu giá này có hơn phân nửa đều là nhân sĩ thương nghiệp thành phố S, gặp nhau cũng là bình thường.   

Trình Lưu ngồi xuống chuyên tâm lật sách đấu giá, muốn xem có bộ sưu tập châu báu nào.

Trên tay của Quý Mộ Sơn bên cạnh cũng có một quyển sách đấu giá, nhưng ông không mở ra, chỉ ngồi thẳng lưng, an tĩnh nhìn phía trước.   

Trong phòng đấu giá lớn như vậy, chỗ yên tĩnh nhất chính là vị trí của hai người bọn họ.

Những người khác ngồi cùng một chỗ, cho dù có quen nhau hay không thì cũng phải tán gẫu vài câu, dù sao người có thể tiến vào đây thì thân phận cũng sẽ không quá thấp.  

Trình Lưu không hề có ý thức gì, cô lật sách đấu giá, mọi thứ đều chướng mắt.   

Hoặc là nói không thích hợp để tặng cho bạn trai.   

Trong sách đấu giá này không phải vòng ngọc thì là vòng cổ kim cương, hơn nữa đại bộ phận là kiểu dáng của nữ, những bộ sưu tập khác lại quá già nua khó coi.   

Trình Lưu cảm giác mình sẽ phải đi không công một chuyến, sớm biết trước vậy thì nên hỏi Hạ Bách danh sách đấu giá trước, xem xong lại quyết định có tới hay không.   

Lúc này, người bán đấu giá đã đứng trên sân khấu, chuẩn bị bắt đầu đấu giá.   

Trình Lưu mở mấy trang cuối cùng ra, đột nhiên nhìn thấy một món đồ, lập tức nhìn trúng nó   

Cô khép lại sách đấu giá, chờ món đồ kia.   

Một buổi sáng, từ món đồ thứ nhất đến món đồ thứ hai mươi lăm, Trình Lưu cùng Quý Mộ Sơn ngồi đó không nhúc nhích, tấm biển chưa từng dựng thẳng một lần.   

Giữa hiệp nghỉ ngơi, có nhân viên phục vụ bưng đồ ăn uống tới.   

Bàn nhỏ giữa Trình Lưu và Quý Mộ Sơn được bày đầy đồ ăn và rượu tinh xảo, dưới loại tình huống này, tránh khỏi khỏi người ngồi cùng bàn sẽ nói chuyện với nhau.   

"Tiểu Trình tổng đã có món đồ nhìn trúng rồi sao?" Quý Mộ Sơn chủ động hỏi.   

Trình Lưu gật đầu: "Quý tổng cũng vậy?"   

"Có một món đồ muốn mua lại tặng cho con trai tôi." Quý Mộ Sơn nhìn về phía đài đấu giá phía trước, "Thoạt nhìn còn phải chờ một đoạn thời gian."

"Tôi cũng đã nhìn trúng một món đồ, muốn tặng cho bạn trai." Trình Lưu cực kỳ tự nhiên ở trước mặt người ngoài, lại khoe khoang chuyện mình có bạn trai.   

Ánh mắt Quý Mộ Sơn dừng ở trên gương mặt trẻ tuổi của Trình Lưu bên cạnh, trong mắt hiện lên buồn bã, sau đó trên khuôn mặt từ trước đến nay luôn trầm túc lộ ra một chút cười, nhưng bởi vì lâu dài không có cười qua, ngược lại có vẻ có chút quái dị: "Khá tốt."  "Nơi này không nhiều vật phẩm lắm." Trình Lưu nhìn cuốn sách đấu giá trước mặt Quý Mộ Sơn nói, "Tôi cho rằng có rất nhiều châu báu."

Quý Mộ Sơn đồng ý: "Cô muốn tặng bạn trai, quả thật không có nhiều lựa chọn."   

Hai người lại tán gẫu một hồi, đột nhiên Quý Mộ Sơn hỏi: "Tiểu Trình tổng, hôm nay cô dùng nước hoa Di Độ của Nhiễm Sơn?"   

Trình Lưu sửng sốt, sau đó nói: "Ừm, bạn trai tôi tặng."   

Kỳ thật mùi hương này giống với của bạn trai, nhưng Trình Lưu cảm thấy hương vị trên người bạn trai và cô vẫn có chút khác nhau.   

Trên người bạn trai có một loại hơi hơi ẩm ướt ái muội, cô rất thích, nhưng cùng một loại nước hoa xịt lên người, Trình Lưu lại không có cảm giác gì đặc biệt.   

Quý Mộ Sơn còn muốn nói cái gì, nhưng buổi đấu giá lại bắt đầu.   

Đĩa trên bàn của hai người đã được lấy đi, buổi đấu giá tiếp tục.   

Trong lúc đó, Hạ Bách ở phía trước bên trái quay đầu lại nhìn Trình Lưu vài lần, thấy cô vẫn luôn không giơ bảng, cũng không có bộ dáng quá coi trọng, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Về phần Trình Lưu, hoàn toàn không phát hiện tổng trợ lý nhìn mình, cô tựa lưng vào ghế, chờ đến nỗi sắp ngủ thiếp đi.   

Vốn dĩ cô không thích lãng phí thời gian ở nơi này, dứt khoát để cho đầu óc nghỉ ngơi.   

Ngược lại Quý Mộ Sơn bên cạnh ngồi vô cùng nghiêm túc, chỉ có duy nhất một lần cầm lấy điện thoại di động, chụp ảnh lại món đồ đấu giá trong danh sách kia gửi cho ai đó, sau đó không động đậy nữa.   

......   

Một lần chờ đợi này, đợi đến khi buổi chiều sắp kết thúc, cuối cùng món đồ được Trình Lưu nhìn trúng cũng xuất hiện.  

"Lúc trước nhiều châu báu như vậy, có thể mọi người cũng mệt mỏi về thẩm mỹ." Người đấu giá chỉ về phía bàn vật phẩm bên cạnh, "Cái chậu ngọc thạch linh lan lộc này xuất phát từ bàn tay của đại sư chạm khắc ngọc, toàn thân chậu cảnh là dùng ngọc mà điêu khắc, tươi mát ôn nhuận, thích hợp để cất giữ đồ trang trí, giá khởi điểm 90 vạn, tăng giá một vạn."

Trên đài đấu giá, vật phẩm này điêu khắc mấy gốc linh lan nở rộ, bạch ngọc linh lan treo trên lá cây điêu khắc lục ngọc thạch, rễ hoa còn có một con nai nhỏ linh động thanh nhuận, nửa dưới chậu đen do ngọc đen mài mài mà thành.   

Trình Lưu nhìn thấy cái chậu ngọc thạch linh lan lộc này bày lên, lập tức ngồi thẳng người.

Trong nháy mắt khi người bán đấu giá nói bắt đầu, gần như Quý Mộ Sơn cùng Trình Lưu đồng thời giơ bảng.   

Người đấu giá vươn bàn tay đeo găng tay trắng hướng về phía Trình Lưu: "Vị nữ sĩ này báo trước."   

Quý Mộ Sơn sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Trình Lưu, hiển nhiên không nghĩ tới cô cũng nhìn trúng vật phẩm này.   

“91." Trình Lưu giơ tấm biển nói.   

"Vị tiên sinh này?" Người đấu giá chỉ về phía Quý Mộ Sơn.   

“100." Quý Mộ Sơn trực tiếp tăng lên số nguyên.   

Trình Lưu cũng không nghĩ tới vị Quý tổng này cũng xem trọng chậu ngọc thạch linh lan lộc, cô quay đầu vừa lúc đối diện với ánh mắt của Quý Mộ Sơn.   

Hai người đều cười khách sáo, sau đó quay đầu nhìn đài đấu giá.   

Lúc này, người đấu giá đã hạ xuống hai cái búa.  

Trình Lưu lại giơ bài: "110." Chậu ngọc thạch linh lan lộc này cô nhất định phải có.   

Cũng nhất định phải có chậu ngọc thạch linh lan lộc này còn có Quý Mộ Sơn, ông giơ biển: "120."   

Lúc trước nói chuyện với nhau coi như hòa hợp, lúc này bầu không khí lập tức khẩn trương.   

Lần đầu tiên Trình Lưu coi trọng lễ vật cho bạn trai như vậy, không có khả năng bị người ta cướp mất, cho dù Quý tổng muốn tặng con trai ông ta thì cũng không thể!   

Vì thế Trình Lưu lại một lần nữa giơ bảng, cũng nhìn về phía Quý Mộ Sơn: "150."   

Cô, Tiểu Trình này luôn có tiền!

App TYT & Cá Voi team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp