Hắn tỉnh giấc nhìn thấy trên gường vẫn còn hình bóng y. Không biết nên đối mặt với y như thế nào .hắn gây ra rất nhiều tội lỗi với y. Bắt ép y hoang dâm, ép bức y phải giải toát cho bản thân đúng hắn điên rồi mới làm chuyện không bằng cầm thú với chính sư tôn. Hắn phải bù đắp chính sai lầm của bản thân.
    
     2ngày sau
 Hắn đã hái dược thảo linh chi và tìm 3hồn 7phách của y là có thể kiến sống lại lần nữa.
   Ngày qua ngày hắn lấy máu của y nuôi dưỡng dược thảo linh chi làm cho hoa nở đưa linh hồn y vào dược thảo linh chi. Luyện nó nó thành hoàn đan cho y uống có thể cho y sống lại. Nhưng lại có một chuyện số máu trong người của y có số lượng, hắn đã lấy máu của bản thân cho vào dược linh chi.
 Hắn chờ đợi ngày này lâu cuối cùng thì nó cũng ra hoa. Hắn nhanh chóng đưa linh hồn vào dược Linh Chi tạo thành hoàn đan cho y uống, hắn chỉ cần chờ thôi sư tôn của hắn sẽ sớm tỉnh lại.
    
     Gió nhẹ nhành đua đưa những chiếc lá trúc thổi vào trong người nằm cửu sổ với cái gường bằng tre. Y muốn gối cái tay lên mặt để cảng ánh nắng đang chiếu vào mặt y bỗng.
 " cạch" 
Một người mặc một bộ đồ đen bước vào trên tay cầm chậu nước và trên trán người đó có dấu ấn của thiên tộc với khuôn mặt cười dịu dàng khi nhìn thấy y.
"Sư tôn 5năm rồi! tại sao người không tỉnh. Người biết không ở bên ngoài Liễu Thanh Ca đến đây đòi gặp người còn muốn đem người đi nhưng vẫn nhất quyết không chịu được có người mang người đi."
  Hắn vừa nói vừa lau toàn thân cho y kể những quan ức của bản thân cho y nghe để y an ủi mình. Nhưng hắn nói như thế nào thì y vẫn không tỉnh hắn chỉ biết chăm sóc y và trò chuyện. 
  Thật ra hắn sớm đã tra ra được vì sao đến giờ y vẫn chưa tỉnh vì không muốn gặp lại hắn sao trong đau như cách cố gắng trò chuyện y chỉ cần mở mắt hắn sẽ thả y ra, hắn sẽ không làm phiền cuộc sống của y.
" sư tôn! Người hôm nay thấy thoải mái không. Ta thấy bầu trời rất đẹp. Người muốn phơi nắng không ta sẽ ẵm người ra đó phơi nắng"
   Hắn biết y rất thích phơi nắng vào buổi sáng. Hắn ôm y ra ngoài sân phơi nắng.
" sư tôn người khi nào tĩnh , ta rất nhớ sư tôn, ta tâm duyệt người. Người có nghe ta không , nếu người nghe thì hãy mở mắt ra đi....hức...sư tôn" 
  Hắn nói rất nhiều làm cho y rất đau đầu không thể cử động giống như y đã chết rồi. 
" sư tôn! Ở ngoài này lạnh lắm phải không để ta ôm người vào trong phòng" 
  Hắn ôm y vào phòng cho nằm trên gường hắn sợ y bị cảm hắn ôm y vào lòng.
"Sư tôn người có biết lần đầu tiên ta gặp trên khung đỉnh sơn ( không biết đúng không) ta nhìn thấy người cười làm cho ta tim đập chậm mất 1nhịp. Trong lòng hứa với bản thân phải trở thành để tử của người để ngắm nhìn người, cái giây phút ta dâng trà cho sư tôn người đã cười với ta nói những lời dịu dàng "
"Ta ước gì ta không phải ma tộc biết mấy có lẻ chúng ta đang nói chuyện vui đùa như khi đó biết mấy. Sư tôn người có phải muốn nói với con quá khứ là quá khứ không thể thay đổi thời gian, nhưng con mới quay về thời gian đó tốt biết mấy"
Những giọt nước mắt chảy xuống tay y làm cho y mơ hồ theo: 
" tiểu súc sinh này cũng biết khóc sao , cũng biết nói những lời này làm sao ta có thể tin đây ngươi đây ngươi là ma tộc ta là tu tiên làm sao có loại tình này được" 
Y trong đầu cứ quay quẩy những lời hắn nói có nên tin không.



    

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play