Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 230: TÔI MUỐN LÀM MỘT NGƯỜI TỐT (3)


1 năm

trướctiếp

Yến Chử còn ngồi trên xe buýt, bởi vì không phải là giờ cao điểm cho nên hành khách trên xe không có mấy người. Nhưng ai cũng giống nhau, đa phần đều tránh chỗ ngồi của Yến Chử. Không phải là kỳ thị gì, chỉ vì bầu không khí bi thương và đau đớn tột cùng quanh quẩn bên người Yến Chử khiến người ta cảm thấy có lẽ chàng trai trẻ này đã gặp phải chuyện khổ sở gì rồi. Dù sao trên xe còn rất nhiều chỗ ngồi, không có ai muốn tới làm phiền anh.

Ngoại hình của cố chủ ở kiếp này không quá đẹp trai, cùng lắm chỉ có thể nói anh ta có khuôn mặt ngay thẳng thuận mắt mà thôi. Vả lại Yến Chử ăn mặc gọn gàng ngăn nắp, trông chẳng khác gì những người qua đường bình thường. Bình thường đi lại trên đường cũng chẳng có ai chú ý quá nhiều đến anh. Nhưng khi Yến Chử nhớ lại ký ức của cố chủ, kết hợp với rất nhiều thế giới mà bản thân anh đã từng đi qua, vẻ ngoài thì vẫn là vẻ ngoài đó, nhưng không hiểu vì sao lại khiến người ta cảm thấy phức tạp hơn nhiều. Giống như một quyển sách có bìa sách hết sức đơn giản, song nội dung bên trong thì vô cùng phong phú, thôi thúc bao người xúc động muốn tìm hiểu đến tận cùng.

Tóm lại, giá trị nhan sắc không được bao nhiêu, nhưng khí chất bù vào. Lúc này trên xe buýt có một nữ sinh đang để ý đến Yến Chử, và bí mật dùng điện thoại di động chụp lại hình ảnh chàng trai trẻ đang ngồi bên ô cửa sổ của ghế sau xe. Làm xong chuyện này, cô ấy lập tức cảm thấy chột dạ. Đây được xem như hành vi xâm phạm quyền riêng tư của người khác, nhưng bức ảnh đó vô cùng hoàn hảo, trong khoảnh khắc cô ấy bấm máy còn có một tia nắng chiếu vào cửa kính xe buýt, nửa khuôn mặt của Yến Chử hứng lấy ánh dương ấm áp, nửa khuôn mặt còn lại bị bóng râm bên trong thùng xe che khuất. Thật sự rất giống chính nghĩa và tà ác đang tranh đấu với nhau trên cùng một con người, song lại không làm cho người ta sợ hãi, chẳng qua không hiểu vì sao lại thấy đau lòng. Cô ấy cảm thấy lẽ ra chàng trai trẻ kia phải là ánh mặt trời rạng rỡ, vì một lý do nào đó, một tầng bóng ma bao trùm lên sự tinh khiết này.

Nữ sinh cắn môi, cuối cùng vẫn giữ tấm hình nằm trong album. Suy cho cùng, cô ấy và chàng trai trẻ kia chỉ đi cùng nhau trên một chuyến xe buýt , có lẽ sau này sẽ không gặp lại, chỉ cần cô ấy không phát tán tấm ảnh này, cũng không cần lo lắng tấm ảnh chụp trộm này tạo ra ảnh hưởng đối với cuộc sống của người ta. Sau khi đã hạ quyết tâm, nữ sinh cất điện thoại vào, không xoay đầu lại tiếp tục ngắm nhìn chàng trai trẻ ngồi ở cuối xe nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp