Chủ Ao Nuôi Cá

Chương 54


2 năm

trướctiếp

Vẻ mặt Thời Dư ngại ngùng nhìn thấy vài người bị nhóm cá voi sát thủ vây quanh nhìn, nội tâm lại điên cuồng call hệ thống: [Hệ thống, hệ thống! Cảnh giác cấp một! Mặc kệ biện pháp gì mau giấu người cá đi! Có thể có người phía chính phủ muốn lên bè nổi!]

Mèo hệ thống vừa nghe chỉ biết đại sự không ổn!

Đây có ý gì?!

Có người của phía chính phủ lên bè nổi tương đương bọn họ sẽ phát hiện người cá, tương đương nó và Thời Dư đều phải bị mang về kiểm tra, đợi lát nữa tên khốn nạn như Thời Dư căn bản sẽ không bảo nó, nói không chừng cả đời ăn cơm nhà quan cậu còn cảm thấy rất mừng sao, hoặc là lại nói không chừng đầu óc co lại đột nhiên bị tình cảm yêu nước tẩy não, hét lớn một tiếng “vì triều thỏ'! sau đó lanh lẹ bán nó!

Bốn bỏ năm lên nó mẹ nó lại muốn bị giam lại!

Cái này không thể được!

Cơ thể mập mạp của mèo hệ thống vù một chút ngay lập tức nhảy lên ra ngoài, điên cuồng chạy tới chỗ của người cá ở bên trong đình nhỏ, rống lớn một tiếng: “Meo!”

Người cá đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì mở mắt, lạnh nhạt nhìn nó một chút.

[Meo! Hừ! Không phải đại lão anh chạy trốn nhanh đi, có loài người muốn tới nơi này xem xét!] mèo hệ thống ý đồ phát sóng điện não của mình cho người cá, hy vọng anh có thể lý giải ý của nó cũng thức thời nhảy vào trốn trong biển.

Người cá lại lạnh lùng nhìn nó một chút, một lời chưa phát nhắm mắt lại.

[Đại lão? Đại lão? ! Đại lão anh để ý đến tôi một chút đi mà đại lão! Bị phía chính phủ nhìn thấy cũng chính là bị bắt lại cắt miếng!] mèo hệ thống thận trọng nói.

Ngay sau đó một năng lực vô danh bắt được sau da cổ của mèo hệ thống, cũng nó ra đình.

[Meo meo meo?!] vẻ mặt mèo hệ thống ngu ngơ, quay đầu lại vừa thấy, đã mất tung tích của loài người trong đình.

Mà Thời Dư bỗng nhiên, bởi vì thái độ của nhóm cá voi sát thủ vô cùng thân thiết với Thời Dư, mấy quân nhân xem như miễn cưỡng đồng ý lí do thoái thác của Thời Dư, tên cầm đầu dùng ta ra hiệu: “Đưa bọn tôi đến bè nổi nhìn xem.”

Cánh tay nắm lấy tay của Thời Dư cũng thả lỏng xuống, một người trong đó nói: “Cậu bắt được tôi, tôi mang cậu tới.”

Thời Dư ngại ngùng cười cười: “Không cần… Tôi có thể cưỡi cá voi sát thủ.”

Mọi người: “...???”

Thời Dư huýt sáo, cá voi sát thủ đã bơi lại đây, một đầu đâm vào bên trong hai tay mở rộng của Thời Dư, vô cùng thân thiết dùng đầu to cọ Thời Dư: [Loài người! Moah moah!!]

Thời Dư mặc nó cọ xát một hồi, lúc này mới bò lên trên người cá voi sát thủ nhỏ, cá voi sát thủ nhỏ cực kỳ thông minh lặn xuống một chút, để Thời Dư vững vàng ngồi ở trên lưng của nó, theo tiếng còi chỉ hủy của Thời Dư, bắt đầu bơi về phía bè nổi.

May mà bọn cá voi sát thủ này thông minh, thời điểm lúc trước Thời Dư và chúng nó hợp tác đánh đã thử nghiệm dùng tiếng còi chỉ huy một chút, làm rất đúng có ban thưởng ăn cá, làm sai không có cá ăn, chúng nó hiểu được ý của Thời Dư, ngẫu nhiên còn có thể phát ra tiếng kêu qua lại với Thời Dư.

Thật là vô cùng thông minh!

Thời Dư đối mặt với những người khác nói: “Trong chốc lát các vị đại ca chú ý tránh đuôi của nhóm cá voi sát thủ, chúng nó cũng sẽ lẩn tránh các anh, nhưng là luôn có ngoài ý muốn. Các anh hiểu chứ!”

Bài tập dài hạn ở trong nước của mấy người kia đương nhiên hiểu được ý của Thời Dư, gật gật đầu, theo tiếng còi của Thời Dư, một đám cá voi sát thủ vây quanh bọn họ bắt đầu bơi lội về phía bè nổi của Thời Dư, thậm chí có mấy con thấy lòng ngứa ngáy khó nhịn, lặng lẽ meo meo cọ bọn họ.

Có đôi khi là vây cá sát qua cơ thể của bọn họ, có đôi khi là dùng đầu đụng cánh tay của bọn họ một cái, tỏ ra cực kỳ đáng yêu.

Theo khoảng cách rút ngắn, tạo hình của bè nổi cũng dần dần mà hiện rõ ở trước mặt mọi người.

Quốc kỳ đong đưa dưới ánh đèn làm cho tất cả mọi người an tâm lại, mấy người ngừng lại ở phía sau: “Được rồi, chúng tôi sẽ không lên đâu. Biển sâu nguy hiểm, về sau không được chơi đùa với cá voi sát thủ như vầy, bọn chúng không biết nặng nhẹ, nhỡ đưa cậu đến biển sâu thì cậu sẽ nguy hiểm.”

Thời Dư cưỡi cá voi sát thủ nhỏ ở trên lưng ngẩn ra: “Đã tới đây rồi, không đi lên uống miếng nước rồi đi?”

Tên cầm đầu nhìn thấy một mảnh hoang vu trên mặt biển lộ ra dinh thự xa hoa tinh xảo, lắc đầu nói: “Không được, chúng tôi còn có nhiệm vụ.” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nhóm cá voi sát thủ còn cảm thấy rất kỳ quái, vì sao vài người này lại đi, đặc biệt không tin kỳ lạ quay đầu đi theo bọn họ một hồi, nhìn thấy lại vừa bảo vệ bọn họ vừa vây xem bọn họ.

Thời Dư nhìn thấy cảnh vật ở dưới nước dần dần đi xa, lúc này mới lau mặt một phen, hô: [Hệ hệ, không có việc gì, người ta lại không lên.]

[A a a vậy là tốt rồi.] hệ thống mèo đáp lại: [Vậy sao… Người cá nhảy xuống biển rồi.]

[Cho nên?] Thời Dư hỏi ngược lại.

Mèo hệ thống im lặng trong chốc lát nói: [Nếu trong mười hai giờ anh ta không trở lại, hệ thống sẽ tự động phán định là anh ta tự động rời đi... Mấy nhiệm vụ của cậu sẽ thất bại.]

Thời Dư: [... Mịa nó.]

Đúng vào lúc này, nhóm cá voi sát thủ đột nhiên ngừng lại, trên mắt cá chân của Thời Dư đột nhiên bị một vật thể lãnh lẽo bắt được, Thời Dư ý thực cúi đầu vừa thấy, dưới nước một mảnh ngân quang lóe ra, người cá ở dưới nước nhìn cậu, tóc bạc rối tung, đôi mắt khẽ nâng, đẹp thì đẹp vậy, chính là đặc biệt giống quỷ nước đến lấy mạng.

“Con mẹ nó.” Thời Dư mắng một câu, thời điểm làm một người chàng trai còn trẻ đặc biệt gan lớn, hai giờ đêm có thể từ [The ring] vẫn nhìn đến [The Grudge], nhưng là sau khi vừa lên xã hội, Thời Dư bắt đầu sợ đến nỗi không nghe được lời, lướt Weibo của trạm B nào đó thấy hình ảnh khủng bố đều sẽ hùng hùng hổ hổ một bên báo cáo cũng che chắn, lúc này trực tiếp đã bị người cá dọa đến nhỏ nhặt.

Chỉ thấy cậu theo bản năng dùng bàn chân bị bắt lấy hung hăng đạp xuống, nhìn mục tiêu ban đầu của cậu hẳn là gương mặt hoàn mỹ tột cùng kia của người cá, khóe miệng người cá có chút giương lên, cánh tay một lần phát lực, đã kéo Thời Dư ở trên lương cá voi sát thủ xuống.

“Ô ô? Ô!”

Cá voi sát thủ nhỏ phát ra tiếng kêu khó hiểu: [Siren! Loài người rất yếu ớt! Anh không thể kéo như vậy! Bà nội nói bọn họ sẽ gãy xương!]

[Đúng, mẹ tôi nói kéo như thế tuyệt đối không được, sẽ giật tứ chi từ trên cơ thể của loài người xuống! Giống như kéo vây cá của chúng ta! Không dài trở lại!]

Thời Dư rơi vào trong nước đã bị đưa vào trong ngực lạnh lẽo của người cá, cậu giãy dụa suy nghĩ muốn đẩy người cá ra, bởi vì cậu đột nhiên vào nước vô số bọt khí óng ánh sáng long lanh từ bên người cậu xẹt qua, cậu hé miệng, bọt khí liên tiếp túa ra từ trong miệng cậu.

Nhóm cá voi sát thủ quay chung quanh bên người của người cá thấp giọng kêu, giống như đang kháng nghị.

[A xong đời! Loài người ngâm nước!]

[Siren anh mau buông loài người ra! Cậu ấy ngâm nước sẽ chết!]

Người cá không buông Thời Dư ra, chính là lẳng lặng mà ôm cậu. Đương nhiên, nói là ôm, không bằng nói là uy hiếp thì tốt hơn.

Thời Dư cảm giác được một cách rõ ràng móng tay của cậu ôm ở sau lưng rốt cuộc có bao nhiêu bén nhọn.

Cá voi sát thủ nhỏ nói: [Siren! Đám loài người kia không phải cậu ấy mang đến! Cậu ấy chỉ là thời điểm chơi với Nhã Mễ không cẩn thận gặp được bọn họ mà thôi!]

[Đúng vậy! Quần áo của bọn họ tôi biết! Bọn họ là bảo vệ chúng tôi! Trước đó có tên loài người tóc vàng cầm đồ đánh tôi! Là bọn họ giúp tôi đánh lại!]

[Siren mau buông loài người này ra! Cậu ấy chết mất!]

Người cá nghe đến đó, mới mở rộng ôm ấp, tùy ý Thời Dư lắc lư tay chân nổi lên mặt nước.

Đuôi cá của anh khẽ động, mang theo nó bơi về phía bè nổi.

Thời Dư bị cá voi sát thủ húc lên, nhóm cá voi sát thủ quay chung quanh Thời Dư ô nức nở kêu, giống như là đang an ủi cậu. Thời Dư ho khan vài tiếng, ho ra nước biển vừa sặc vào khí quản, cậu dừng một chút tới đây cởi áo lót trên người mình ra, đảo lại xem xét, quả nhiên mặt trái áo lót đã bị rạch ra lỗ hổng thật dài, tay của người cá vừa mới đỉnh người của cậu chính là từ bên trong này chui vào.

Người cá chó chết! Cứu anh còn không bằng cứu con chó!

Chó còn sẽ vẫy đuôi với cậu!

Ơ không đúng, Thời Dư nhìn thấy dưới mặt biển xa xa ngẫu nhiên lóe ra ngân quang, người cá này cũng sẽ vẫy đuôi với cậu.

[Thời Dư Thời Dư, cậu không sao chứ?!] Mèo hệ thống lớn tiếng nói: [Cậu vừa rồi làm sao thế?]

[Có thể làm sao? Kém chút bị người cá làm thịt rồi!] Thời Dư giận còn sót lại giận đùng đùng lên bờ, theo thói quen ngày xưa đến lấy trong tủ lạnh mấy thùng sữa chua ra đút cho nhóm cá voi sát thủ. Thời Dư phát hiện bọn nó đều thích uống sữa chua, cho nên thời điểm khi bọn chúng biểu hiện đặc biệt tốt thì Thời Dư sẽ cho chúng nó uống sữa chua.

Vừa rồi dáng vẻ kia của người cá chính là ở bên tai lắng nghe tiếng động của nhóm cá voi sát thủ, sau đó mới buông cậu ra!

Ân tình cá voi cứu mạng! Không cảm ơn không được!

Nhóm cá voi sát thủ chiếm được sữa chua ngưỡng mộ trong lòng đã lâu, bọn chúng biết chất lỏng dễ uống của loài người cũng sẽ không có rất nhiều, một chút cũng không có tranh đoạt yêu đồng bạn, hơn nữa vô tình cười nhạo cá voi sát thủ không cướp được.

Con cá voi sát thủ nhỏ nhất kia, được Thời Dư ưu tiên rót nửa thùng, không bỏ được nuốt xuống, đắc ý trốn ở một bên chậm rãi nuốt.

[Ô ô ô cái này uống thật ngon!]

[Tôi đơn phương tuyên bố loài người này là phối ngẫu của tôi!]

[Hừ! Cậu ấy rõ ràng là phối ngẫu của tôi! Cậu cũng không nhìn một chút cậu là loại cá quỷ gì!]

[Nói tôi đồ ăn có thể! Nhưng là cậu không thể nói tôi lớn lên giống cá quỷ! Có phải muốn đánh nhau không!]

[Đánh thì đánh!]

***

Thời Dư tắm xong, thời gian cũng đã tới rạng sáng rồi, vừa mới chơi đùa cùng khẩn trương qua đi cảm giác mệt mỏi lập tức dâng lên, hết lần này tới lần khác mèo hệ thống còn ghé vào trên người cậu, chết sống không cho cậu đi ngủ.

Hai móng vuốt của mèo hệ thống đặt ở trên gương mặt Thời Dư: [Đừng ngủ có được hay không! Lập tức ba giờ! Cậu thu thập một chút cá trong ao cá một chút, sau đó sau đó là có thể rời bến đánh cá! Lên trên thuyền vung lưới xong ngủ tiếp!]

[Vung ra!] Thời Dư lầu bầu nói: [Cậu là giống ma quỷ gì vậy! Còn có một chút tình yêu của đồng đội không?! Có thể để cho tôi ngủ một chút không?]

[Ngủ cái rắm ấy!] Mèo hệ thống sử dụng Miêu Miêu liên hoàn quyền với Thời Dư, sửng sốt đuổi sâu ngủ của Thời Dư đi: [Cậu cũng không nhìn xem người cá muốn ăn chút gì, không nói một ngày ba bữa đi, một ngày một bữa đều đủ khiến cậu sặc! Lại không đi đánh cá cậu đút cá bên trong áo cá cho người cá ăn à?! Cậu còn muốn làm ao cá cấp hai không?]

[...] Thời Dư trợn tròn mắt nhìn lên trần nhà, trong đầu nhớ lại một chút dáng vẻ khủng hoảng kia lúc người cá ăn cơm, chỉ ăn bong bóng cá và mặt cá, cái gì khác đều không ăn, mà lại chết cũng không ăn, chỉ ăn sống.

Mèo hệ thống chán nản nói: [Cậu cho là chủ hệ thống dễ dàng cho cậu kiếm như vậy sao? Tùy tiện cho người cá ăn một chút còn có nhiều token như vậy? Cậu không bắt cá cũng chỉ có thể cầm cá trong ao cá cho người cá ăn, nếu không cậu cũng chỉ có thể dùng tiền đi mua sống cá. Lúc đầu thường ngày cậu cũng chính là tùy tiện đánh một chút cá cũng đã có, hiện tại không riêng muốn cậu đi đánh cá, đánh cá còn muốn cậu đút cá vào bên trong miệng của người cá mới tính.]

[Nếu không phải còn cho cá con ngẫu nhiên, cậu chính là bệnh thiếu máu mẹ nó cho bệnh thiếu máu mở cửa. Bệnh thiếu máu đến nhà!]

App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp