Chủ Ao Nuôi Cá

Chương 53


2 năm

trướctiếp

Thời Dư vốn theo bản năng mỉm cười, khóe miệng nhếch lên một nửa, lại bĩu môi.

Cậu nghĩ đại gia cá này là nhóm cá voi sát thử mang đến, cậu có chút giận chó đánh mèo.

Cá voi sát thủ nhỏ còn không thể nhảy bén nhận thấy được những biến hóa nhỏ bé trong cảm xúc của Thời Dư, chỉ là hăng hái dựa vào phía Thời Dư, cuối cùng nửa cơ thể đều đặt ở trên hành lang, một bộ dù là dáng vẻ mắc cạn cũng muốn Thời Dư sờ sờ đầu.

Thời Dư nhấc chân nhẹ nhàng đạp đạp cá voi sát thủ nhỏ, cá voi sát thủ nhỏ nghẹn ngào một tiếng, nũng nịu tựa như dịch đầu thành một độ cung nhỏ bé, có thể nói là điển hình của 'tôi đưa mặt lại gần cho cậu đánh.”

Thời Dư nhấp hé miệng môi, chỉ vào mặt biển nói: “Xuống dưới.”

Cá voi sát thủ nhỏ nghiêng đầu: “...Ô? Hổn hển...!”

[Loại người anh không phải mất hứng chứ?]

[Vì sao loại người anh dáng vẻ rất tức giận!]

[Anh muốn gọi tôi vào bên trong nước à? Đừng lo lắng! Khoảng cách nước biển gần như vậy tôi sẽ sẽ không mắc cạn rồi! Đó là chỉ có đồ ăn dồn ép mới có thể làm việc!]

Mặc dù như thế, nhưng cá voi sát thủ nhỏ vẫn theo ý của Thời Dư chậm rãi tuột xuống hành lang. Thời Dư thấy nó lặn xuống bên trong nước, chỉ lộ nửa túi đại não lặng lẽ nhìn cậu, nhấc chân dự định rời đi.

Cá voi sát thủ nhỏ trầm thấp kêu một tiếng, cũng thay đổi cơ thể hướng xa xa bơi đi.

Ngay tại lúc này, dị biến phát sinh!

Thời Dư mới đi hai bước, đột nhiên cảm giác chân của mình bị thứ gì đó đập một chút, lần này khiến cho trọng tâm của cậu không ổn, trực tiếp ngã xuống phía biển. Hành làng này hai bên không có lan can, Thời Dư ngay cả muốn mượn lực cũng không có chỗ mượn, lúc thời điểm ngã xuống cậu từ đuôi mắt thấy đuôi to của cá voi sát thủ đang kiêu ngạo dựng thẳng ở giữa không trung diễu võ dương oai.

Quả nhiên, Thời Dư không rơi vào trong biển, mà là rơi xuống trên lưng dày rộng của cá voi sát thủ nhỏ, rất bóng loáng · Da thật nệm êm hoàn mỹ tiếp được Thời Dư, Thời Dư ngay cả đau cũng không mang đau, cá voi sát thủ nhỏ vui vẻ kêu hai tiếng: “Hồng hộc! Hồng hộc hồng hộc!”

[Loài người, đến đây! Không cần tức giận, hãy đến đây chơi với tôi!]

[Hì hì, tới vui sướng nha!]

“Này…” Thời Dư ý thức kêu một tiếng, còn chưa kịp phản ứng gì, cá voi sát thủ chìm xuống một chút, lại nâng đầu lên một chút, khoảng cách không đủ để Thời Dư hiện lên trên người nó, lại cũng để cậu từ đầu của cá voi sát thủ nhỏ đến đuôi của nó.

[Chuẩn bị xong chưa! Tôi đếm ngược!]

[Ba! Hai! Một! Cất cánh!]

Thời Dư bị cá voi sát thủ nhỏ đột nhiên giơ đuôi bay lên, thời điểm vừa mới thấy vật thể bốn phía của cậu đều là mờ mịt, lập tức chính là kêu to một tiếng: “Wow…!”

Cá voi sát thủ nhỏ vứt Thời Dư lên cũng không có mặc kệ như thế, nó biết loài người rất yếu ớt, là không thể giống bọn chúng ở không trung tự do vật rơi quẳng về phía mặt biển, chắc chắn sẽ trọng thương gãy xương!

Đây là bà nội từng dạy nó!

Nó không phải đồ nhút nhát! Nó là một cá voi sát thủ thông minh!

Nó nâng cái đuôi sức lực cực kỳ có hạn, Thời Dư cũng chính là bay lên cao hơn hai mét, cá voi sát thủ nhỏ ném Thời Dư ra ngoài trong nháy mắt đã nhảy lên lấy đà, thuận lợi trong nháy mắt Thời Dư vững vàng tiếp xuống trên lưng của mình.

Cá voi sát thủ nhỏ lập tức dẫn theo Thời Dư một đầu chui vào trong biển, bốn phía bọt nước vẩy ra, Thời Dư ý thức nắm chặt vây lưng của cá voi sát thủ nhỏ, cá voi sát thủ nhỏ hoan hô một tiếng, hướng phía dưới bơi mấy mét, lại đột nhiên quay đầu một cái, mang theo Thời Dư lại nhảy ra mặt nước.

Lần này nó cũng không tùy tiện nhảy dựng, thế nhưng nó tìm toàn lực mà nhảy! Cái nhảy này cao gần năm mét! Mặc dù cho nó càng nhiều thời gian chuẩn bị nó có thể nhảy cao hơn, nhưng đối với Thời Dư mà nói đã là độ cao cũng đủ cao rồi!

Thân, tàu lượn siêu tốc cá voi sát thủ nhỏ mới toanh, lên trời xuống biển, đầy đủ mọi thứ, toàn bộ hành trình miễn phí, thể nghiệm một chút?

Thời Dư cứ như vậy một lần lại một lần bay vọt và xuống biển bên trong nhịn không được bắt đầu hoan hô lên, cá voi sát thủ nhỏ nghe tiếng cười của loài người trên lưng cũng vui vẻ kêu to, rất nhiều cá voi sát thủ bị âm thanh của hai người bọn họ kéo tới đây, rất nhanh Thời Dư từ một con cá loài người biến thành loài người mây, bị một đám cá voi sát thủ tiếp theo ném chạy tới, chơi đến vui vẻ vô cùng.

Siren ngồi ở trong ao, đôi tai có cánh lân quang khẽ nhúc nhích, mở mắt nhìn về phía bên ngoài đình.

Mà lúc này Thời Dư đã chơi đến thở hổn hển thở phì phò, tiếp theo cá voi sát thủ kia của cậu cực kỳ có tâm cơ cũng không có lần thứ hai nhảy lấy đà, mà trực tiếp lặn xuống nước, mang theo Thời Dư ở dưới nước nhanh chóng bơi lội.

Thật giống như trong biển một đường ray xe cáp treo mà Thời Dư không nhìn thấy, cá voi sát thủ bơi lội rất nhanh, một hồi mà rẽ ngoặt một hồi mà lượn vòng, tốc đọ của nó quá nhanh, thậm chí Thời Dư không mở được mắt nhìn, chỉ có thể nắm chặt vây lưng của cá voi sát thủ cảm thụ được bị nước biển rất nhanh chà xát và cảm giác mất trọng lượng.

Ngay tại lúc này, cá voi sát thủ đột nhiên phanh lại một cái, thiếu chút nữa không vứt Thời Dư ra, may mà Thời Dư ôm chặt vây lưng của cá voi sát thủ may mắn thoát khỏi khó khăn. Cậu lắc đầu, đột nhiên cảm giác ánh mắt bị một luồng ánh sáng hiện lên, cậu mở to mắt vừa thấy, chỉ thấy cách đó không xa có vài cột sáng đánh tới đây.

Những cột sáng này là song song, cũng không phải từ bên trên chiếu rọi xuống.

Cậu híp mắt nhìn về phía trước, năm người mặc đồ lặn, trên lương vác vật côn trạng, hai tay thẳng tắp nắm một cái đẩy mạnh khí xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của cậu.

Bọn họ bơi hiện ra chữ nhân, thấy bóng dáng của cá voi sát thủ và Thời Dư đứng đầu giơ tay phải lên, động tác tay này, lỗ tai trong tay bọn họ đẩy mạnh khí rất nhanh khởi động về phía trước, cá voi sát thủvcó chút mê mang kêu hai tiếng: “Ô…?”

[Vũ Thảo! Nơi này có năm người! Rất đáng yêu!]

Lập tức bên tai Thời Dư vang lên tiếng kêu của nhóm cá voi sát thủ.

[Làm sao nơi đó?]

[Cậu cái đồ cá voi độc ác! Cậu đưa loài người chúng tôi chạy đi đâu?]

[Tôi cũng muốn hút con người!]

[Chị, nếu chị đã có năm người mới có thể hút! Mau đưa loại người kia còn trở về! Cho em hút!]

Thời gian nhóm cá voi sát thủ ở dưới người cậu hòa thân thành người nói chuyện phiếm, Thời Dư và các voi sát thủ đã bị năm người bọn họ vây quanh lại, vật côn trạng sau lưng của bọn họ đã lấy xuống, cầm bên trên tay, nhắm ngay Thời Dư.

Thông qua kính lặn, Thời Dư có thể thấy bọn họ đang giận không thể cản cậu.

Lúc này Thời Dư mới thấy rõ ràng, năm ống trụ trên tay của năm người kia là súng! Mà vật thể hình trụ lớn hơn nữa là bình dưỡng khí!

Mẹ ơi! Súng đó!

Trong nháy mắt Thời Dư buông lưng của cá voi sát thủ ra, hai tay tụ qua đỉnh đầu, ra hiệu mình không phản kháng, chuyện gì cũng từ từ đừng nổ súng.

Tên cầm đây chỉ chỉ đỉnh đầu, sau đó họng súng giật giật, ra hiệu Thời Dư dỉ chuyển đến mặt biển.

Thời Dư ngẩng đầu xem xét, lúc này khoảng cách mặt biển đại khái hơn bốn mét, ngay lập tức đập đập cá voi sát thủ dưới thân ra hiệu nó tranh thủ thời gian chạy, mình thì là bắt đầu nổi lên.

Cá voi sát thủ bị vỗ một chút còn không có cảm giác được cái gì không đúng, còn đi theo Thời Dù cùng di chuyển lên, nó đuổi theo từ phía sau, đỉnh Thời Dư ở trên sọ não của mình, đưa cậu trồi lên mặt nước.

Chờ đến mặt nước, cá voi sát thủ đổi tư thế, để Thời Dư ngồi ở trên lưng nó. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Năm người kia vốn là nghĩ muốn tiến lên bắt lấy Thời Dư, làm sao người bơi qua đã bị cá voi sát thủ hưng phấn lao đi, lập tức động tác của cá voi sát thủ có phần khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm, mấy người kia cũng đi theo nổi lên mặt biển.

Thời Dư đang thổi huýt sáo, ý đồ để nhóm cá voi sát thủ nhanh chóng trốn chạy, ngàn vạn lần không cần lại đây.

Cậu không biết lai lịch của nhóm người này là gì, hiện tại là buổi tối, trong nước tầm nhìn cực kỳ có hạn, nhưng là những người cầm súng ở trên mặt biển hoặc là cảnh sát, hoặc là quân nhân, hoặc là ngư dân, hoặc là phải... Nhập cư trái phép / người săn bắt trộm.

Một mình cậu chết thì chết, còn có cơ hội sống lại, nhóm cá voi sát thủ cũng không có.

Cậu thổi được một nửa, cánh tay đột nhiên bị người kéo một phen, lập tức cả người cậu rơi xuống trong biển, thời điểm lại nổi lên trán đã bị súng dí vào. Tên dùng súng chỉ vảo cậu nhả ống dưỡng khí bên miệng ra: “Bản lĩnh đấy?Sao?! Hơn nửa đêm đến săn trộm à?! Là thỏ triêu người à? Nói chuyện!”

Nói xong, lại có một người tiến lên ở bên hông của Thời Dư sờ soạng một vòng, đều nhắc áo lót của cậu ra, sau khi xác nhận cậu không mang vũ khí cho đồng nghiệp một cái ánh mắt 'có thể yên tâm': “Không có vũ khí.”

Bọn họ vốn chấp hành nhiệm vụ ở một đoạn hải phận ở đây tiến hành lặn tuần tra, kết quả thì thấy trên lương của một cá voi sát thủ treo một người, cá voi sát thủ này còn đang điên cuồng bơi lội giãy dụa, hiển nhiên là bị người này tập kích!

Suy nghĩ của bọn cũng rất đơn giản, nếu không phải đến săn trộm, như vậy Thời Dư ôm lưng của cá voi sát thủ để làm gì? Muốn né ra buông tay chẳng phải xong rồi, về phần ôm chặt vây lưng của cá voi sát thủ? Khẳng định là đội bọn họ gây án, đánh thuốc gì đó cho cá voi sát thủ, để cá voi sát thủ không cách nào vùng thoát khỏi bọn hắn, lại phái một người có kỹ năng bơi tốt chờ cá voi sát thủ dược hiệu phát tác tiến hành giết hại.

Kết quả không nghĩ tới chính là vừa tìm xuống trên người của Thời Dư không có dây thừng, cũng không có thiết bị dưỡng khí, thậm chí ngay cả thanh đao đều không có, không riêng như thế, mặt biển gần đấy cũng trơ trụi, cách đó chừng cây số chỉ có một bóng người.

Tinh thần mọi người rung lên, chỉ vào đầu của Thời Dư giống như uy hiếp mà chọc chọc, một bên ấn vào một thứ giống như máy thông tin nói: “Gọi số 2123, nơi nay là Z091, phát hiện...”

Thời điểm động tác của đối phương, dấu hiệu của máy thông tin quen thuộc sau lưng hiện rõ ra, lúc này Thời Dư mới nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật cậu vừa mới nghe thấy đối phương nói đến săn trộm chỉ biết tám phần là hiểu lầm, trên đại dương bao la không thấy dấu hiệu quen thuộc vẫn là không thể nào yên tâm, hơn nữa đối phương cũng không cho cậu cơ hội nói chuyện.

Cậu vội vàng nói: “Hiểu lầm! Hiểu lầm! Tôi không phải săn trộm! Tôi đi chơi với nó.”

Người ở một bên nói: “Chơi với nó? Cậu lại chơi với nó thử một cái xem nào?”

Người đang nói tin tức kia cũng nhìn về phía Thời Dư: “Số 2123 xin chờ một chút.”

Anh ta ấn nút tạm dừng lại, chỉ vào bóng đen cách đó không xa nói: ““Bên kia là...”

“Nhà của tôi!” Thời Dư ngắt lời nói: “Bè nổi của tôi ở bên kia! Nhóm cá voi sát thủ là tôi cho ăn! Không tin các anh đi theo tôi... Tổ tiên tôi tám đời dân làng đại ca ngài đừng nổ súng! Nhà của tôi bên kia còn có rất nhiều cá voi sát thủ, chúng nó bị thương ở gần nhà tôi dưỡng thương, hôm nay tôi còn nói chuyện điện thoại với chuyên gia của cục Thủy Sản!”

“Hả?” Đối phương rõ ràng là dáng vẻ không tin, Thởi Dư nghĩ cũng phải, đổi vị trí suy nghĩ một chút nếu mình là đám người này cũng sẽ không theo một người tình nghi săn trộm đến đến một nơi có thuyền săn trộm của người đó, cậu bất đắc dĩ nói: “Vậy nếu không...Tôi gọi nhóm cá voi sát thủ tới đây?”

Cậu huýt sáo, lập tức cá voi sát thủ ở dưới nước nhổ đầu lên, nghiêng đầu một chút: “Ô?”

[Loài người? Anh đang làm gì vậy loài người? Anh nói là bảo chúng tôi tới đây?]

[Được thôi, tôi kêu chúng nó tới đây! Tuy rằng tôi là một người hút rất vui vẻ, nhưng anh đã nói, tôi đây có lòng từ bi để bọn thiếu ngu dốt trong lòng cùng nhau đến chia sẽ thôi!]

Không bao lâu, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy một đám cá voi sát thủ vây quanh bọn họ.

[Ô hô! Thật sự có thiệt nhiều người!]

[Ồ, vì sao vừa rồi loài người không cho chúng ta lại đây mà?]

[Mặc kệ, mau hút!]

App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp