Đại Thúc Lạnh Lùng Cưng Vợ Vô Đối (Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Bộ Trưởng)

Chương 22: Người đẹp cùng rượu ngon


2 năm

trướctiếp

“Các vị nhỏ tiếng một chút!” Nhân viên quản lý đi đến, nhẹ giọng nhắc nhở hai người, chú ý đến video trên di động của cô, hiếu kỳ đến gần nhìn lướt qua, lập tức cũng cười to thành tiếng: “Trời ạ, khẩu vị này cũng quá nặng!”

Âm thanh của mấy người lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

“Làm sao vậy?”

“Trang web BBS của trường học, cái mục trên cùng kia, học bá nữ thần năm tư La Gia Tuệ, một lời khó nói hết, mọi người tự lên xem đi!”

Thư viện vẫn luôn yên tĩnh, lập tức bùng nổ từng trần cười vang.



Khuôn mặt Bùi Vân Khinh dù dậy sóng vẫn không chút kinh ngạc, bình tĩnh lấy một quyển đề thi triết học Mác Lênin từ trên kệ sách xuống.

Cô không hề lo lắng khóa học môn chuyên ngành cùng môn tiếng Anh, đối với cô đều không chút khó khăn. Nhưng những môn giống như “Triết học Mác Lênin”, cô vẫn cần phải ôn tập thật tốt, suy cho cùng lần này không thể lại rớt môn nữa, nếu không cô không thể không bị lưu ban.

Ôm lấy mấy quyển sách ôn tập cùng loại vừa mượn được vào trong ngực, Bùi Vân Khinh nhẹ nhàng tản bộ rời khỏi trường học. Cô không trở về La gia, mà là ngồi tàu điện đi đến vùng ngoại thành trước.

Hiện tại, ông ngoại đang nổi nóng, trở về cũng sẽ bị mắng, tính cách của ông La nóng nảy, nếu thật sự bị cô chọc giận nguy hiểm đến tính mạng, vậy trái lại sẽ thành tội lỗi của cô.

Xét đến cùng, ở La gia, ông ngoại là người đối xử với cô tốt nhất.

So với việc hiện tại quay về, không bằng để ông bình tĩnh lại một chút trước, chờ cô hoàn thành việc thi cử, rồi quay về cẩn thận giải thích với ông, trên đầu có một tờ phiếu điểm xinh đẹp, ít nhiều cũng thêm chút lực thuyết phục. nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Quản gia đang ở trong phòng bếp dặn dò hầu gái chuẩn bị đồ ăn buổi tối, nhìn thấy Bùi Vân Khinh ôm sách trở về, bác vội vàng chạy ra nghênh đón: “Sao tiểu thư không gọi điện thoại, tôi cho tài xế đến đón cô về?!”

“Dù sao nơi này cách trạm tàu điện cũng không xa, con xem như tản bộ.” Bùi Vân Khinh buông sách xuống: “Bác Chu, đồ ăn đều đã chuẩn bị xong rồi sao?”

“Yên tâm đi, đều đã chuẩn bị xong, tất cả đều là món mà tiểu thư cùng thiếu gia thích ăn, chân hươu cũng đang được nướng.” Vẻ mặt bác Chu tươi cười hòa nhã: “Tiểu thư đi ôn tập cho tốt đi, đợi một lát, tôi lấy một ít trái cây đưa lên cho cô.”

Cuối cùng cũng nhìn thấy vị này chịu “Cải tà quy chính”, bác Chu cũng vui vẻ trong lòng.

“Bác làm việc đi, không cần phiền toái như vậy, con lên lầu trước.”

Ôm sách lên lầu, trở lại phòng ngủ của mình, Bùi Vân Khinh nhìn thời gian, xoay người đi đến trước tủ quần áo, nhìn quần áo trong ngăn tử, không khỏi nhíu mày.

Những bộ quần áo này đều là quần áo của một năm trước, khi đó cô vẫn còn là học sinh trung học phổ thông. Để thuận tiện cho việc đi học, Đường Mặc Trầm mua quần áo cho cô phần lớn đều là áo thun, quần đùi, kiểu dáng cũng là loại tương đối bảo thủ.

Những bộ quần áo này bình thường mặc đi học còn được, mừng sinh nhật mặc như vậy không khỏi có chút mất hứng.

Chú ý đến túi đựng trang phục ngừa bụi ở cuối tủ quần áo kia, ánh mắt cô lập tức sáng ngời.

Chiếc váy này là cô mua bằng tiền làm công kiếm được, vốn dĩ chuẩn bị mặc khi đi phương nam qua Tết Âm Lịch với Đường Mặc Trầm, kết quả ngày hôm sau sau khi mua chiếc váy này về, anh đã đuổi cô ra khỏi Đường Cung, chiếc váy này chưa từng mặc một lần đã bị đè xuống đáy hòm.

Đặt túi đựng váy lên trên giường, cô bước nhanh vào phòng tắm, tắm rửa cẩn thận, sấy khô mái tóc dài, cô không biết trang điểm, cũng may thanh xuân vô địch, gương mặt này kế thừa từ mẹ, đã đủ xinh đẹp.

Nhìn chăm chú vào bản thân trong gương, Bùi Vân Khinh vừa lòng mà cong khóe môi lên.

Nâng cổ tay xem thời gian, ước chừng Đường Mặc Trầm chắc hẳn đã sắp tan làm trở về, cô lấy quyển sách đã đọc được một nửa trên bàn, bước nhanh xuống lầu.

Người hầu đã dọn xong đồ ăn, Bùi Vân Khinh lấy bánh kem trong tủ lạnh ra đặt lên trên bàn, lại lấy một chai rượu đỏ từ hầm rượu ra, cộng thêm ly thủy tinh.

Vuốt phẳng khăn ăn bên dưới ly, cô vừa lòng nhìn món ăn trên bàn, xoay người trở lại trên sô pha, trong tay cầm quyển sách, ánh mắt lướt qua cửa sổ sát đất, nhìn về phía ngoài cửa sổ.

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp