Cô Bạn Gái Tiếp Viên Hàng Không Của Tôi

Chương 3: Lại gặp lại tiếp viên hàng không


2 năm

trướctiếp

Đường Tiến gọi tôi lại, ông ta nhìn ra phía ngoài phòng họp rồi vội vàng đóng cửa lại.

Lúc này trong phòng họp ngoại trừ tôi chỉ có Thôi Hiên và Đường Tiến. Mặc dù đã đóng cửa nhưng Đường Tiến còn rất cẩn thận kéo tôi sang một bên.

“Tiểu Trần, chiều nay cậu tới sân bay đón người giúp tôi. Lát nữa Thôi Hiên phải đi ra ngoài làm chút chuyện với tôi.”

“Đón ai?” Tôi hỏi.

“Bạn gái của tôi, cậu đã từng gặp rồi.”

“Ồ!”

“Tôi đã gọi điện thoại nói với cô ấy rồi, cô ấy nói khi nào đến thì sẽ gọi điện thoại cho cậu. Được rồi, làm phiền cậu rồi.” Đường Tiến nói xong vội vàng đi ra ngoài.

Bạn gái của Đường Tiến thực ra là vợ hai hoặc là tình nhân. Bà nội nó chứ, đây chính là bộ phận kế hoạch mà tôi làm việc, việc mà cả ngày tôi làm nhiều nhất đó chính là đưa đón vợ hai giúp ông chủ, hơn nữa còn phải giúp ông ta làm vật che chắn trước vợ của ông ta, lúc rảnh rồi còn phải đi dạo phố với vợ hai của ông ta...

Dứt khoát đổi tên thành “Bộ phận kế hoạch vợ hai” cho rồi, chuyên chịu trách nhiệm về kế hoạch vợ hai của ông chủ.

Sau khi đi ra khỏi phòng họp Đường Tiến dặn dò đôi câu rồi dẫn Thôi Hiên biến mất, tôi chán nản lên mạng để giết thời gian, vèo một cái đã tới buổi chiều. Tôi vô ý lướt nhìn thời gian, xong đời rồi! Quá giờ rồi, tôi vội vàng lao xuống cầu thang.

Tôi đến bãi đậu xe bước lên xe của tôi. Sau khi khởi động xe tôi đột nhiên nhớ ra. Tôi lái Tiểu Lan đi đón vợ hai nhìn thế nào cũng thấy không lãng mạn.

Tiểu Lan là xe của tôi, một chiếc Sedan màu xanh đen, bởi vì thân xe sẽ xuất hiện màu xanh tím dưới ánh nắng chói chang nên tôi gọi nó là Tiểu Lan. Tôi đã dành phần lớn số tiền tiết kiệm là ba mươi nghìn nhân dân tệ sau vài năm tốt nghiệp đại học để mua chiếc xe này từ dượng của tôi, mặc dù là xe cũ nhưng hoàn toàn là xe của chính tôi.

Thực ra ba tôi cũng có xe, còn tốt hơn cả của tôi nhưng mà từ trước tới nay ông ấy chưa từng cho tôi lái. Ông ấy còn vô cùng nghiêm túc nói với tôi: “Xe của đàn ông cũng giống như phụ nữ vậy, phải dùng cả hai tay để nâng niu.”

Nó là chiếc xe đầu tiên của tôi cũng giống như là người phụ nữ đầu tiên tràn đầy vẻ ngọt ngào của người đàn ông vậy. Tôi đã từng rất lo lắng nếu như một ngày nào đó tôi giàu có tôi sẽ mua một chiếc xe mới vậy thì Tiểu Lan phải làm sao đây? Nếu như lại bán cho người khác thì sẽ có cảm giác tội lỗi giống như bán vợ vậy. Tôi băn khoăn không biết có nên tìm mảnh đất nào ở quê để chôn cất nó hay không.

Cho dù như thế nào Tiểu Lan cũng sẽ ở bên cạnh tôi một đoạn thời gian.

Tôi lái xe rời khỏi công ty mới phát hiện bầu trời đã trở nên mây mù.

Vừa lên đường cao tốc của sân bay tôi mở cửa sổ, đạp ga tăng nhanh tốc độ, bỗng một luồng gió mát lạnh lùa vào trong xe phả lên trên mặt tôi tạo nên một cảm giác sảng khoái khó có thể diễn tả được.

Cảnh quan của thành phố nhanh chóng lướt qua hai bên, tôi nhanh chóng ra khỏi thành phố lên trên đường cao tốc của sân bay và tận hưởng rừng cây và vùng đất hoang vu giống như một bức tranh ở bên đường. Làn gió mát thổi vào trong xe càng trở nên mát hơn.

Điện thoại vang lên, đó là Lý Lệ Sa.

“Alo, Tiểu Trần. Tôi đến rồi, bây giờ đang chuẩn bị xuống sân bay.” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói êm dịu của phụ nữ.

“Ồ, xin chào, thật ngại quá tôi có việc nên đến muộn. Tôi sẽ nhanh đến đó nên hãy cô hãy đợi một chút.” Tôi cúp máy rồi tăng nhanh tốc độ.

Lý Lệ Sa vợ hai của Đường Tiến có dáng dấp rất đẹp, tóc thích uốn xoăn nhẹ, khí chất quyến rũ giống như là người quyến rũ bẩm sinh. Đường Tiến quen biết cô ta vào một đêm hai năm trước, Lý Lệ Sa là thành viên trong đội lễ nghi của trường, đêm đó giáo viên đội lễ nghi của cô ta đưa một vài cô sinh viên bước vào phòng riêng của những ông chủ giống như những cô gái bán thân chuyên nghiệp. Đường Tiến là một người trong số đó, ông ta vừa nhìn đã ưng Lý Lệ Sa.

Sau đó vào một buổi tối của năm nay Đường Tiến uống say nhớ tới đêm hôm đó nên nói với tôi: “Đó là một đêm mưa to gió lớn, tôi dường như trẻ ra hai mươi tuổi, trở về tuổi thanh xuân của mình...”

Từ sau đêm hôm đó Đường Tiến hoàn toàn rơi vào trong “thanh xuân”, năm ngoái Lý Lệ Sa vừa mới tốt nghiệp ông ta đã lập tức tặng cho cô ta một căn biệt thự sang trọng rộng một trăm hai mươi mét vuông, năm nay lại là một chiếc xe BMW mini mới nhất trị giá năm mươi nghìn nhân dân tệ. Đây là con số mà Thôi Hiên nói với tôi, lúc anh ta nói những lời này ánh mắt rất ghen tị giống như là đang nói rồi sẽ có một ngày ông đây cũng sẽ như vậy...

Đường Tiến đối với phụ nữ thực sự là rất hào phóng không chớp mắt lấy một cái. Nhưng là ông ta lại rất keo kiệt với nhân viên của công ty, lại còn muốn tạo ra một sự nghiệp huy hoàng dưới điều kiện đó. Tôi nghĩ nếu như ông ta có thể tiết kiệm số tiền mà ông ta đã bỏ ra ở trên người Lý Lệ Sa và sử dụng vào kế hoạch mà ông ta đã đưa ra ngày hôm nay, đừng nói là chinh phục một thành phố, cho dù chinh phục cả hệ mặt trời cũng được.

Đôi khi tôi cảm thấy Đường Tiến là một ông chủ kỳ lạ lại còn là một người đàn ông rất mâu thuẫn.

Hôm nay Lý Lệ Sa vừa trở về từ Thượng Hải, có lẽ cô ta vừa mới đi mua sắm ở Từ Gia Hối và Hằng Long nên cầm túi lớn túi nhỏ ra khỏi sân bay, cô ta đứng ở bên lề đường của sân bay rồi nhìn về phía trước với vẻ chờ mong.

Xe của tôi vừa mới tới nơi đã có thể nhìn thấy cô ta từ đằng xa. Gần như là không cần tìm bởi vì cô ta rất nổi bật ở giữa đám đông.

Lý Lệ Sa mặc một chiếc váy trắng nhìn vô cùng chói mắt giữa những người đi đường, cô ta nhẹ nhàng gạt tóc ở trên trán và nhìn xung quanh bằng đôi mắt đẹp. Một cơn gió thoảng qua, vạt váy trắng đung đưa theo gió. Điều này làm cho những người đàn ông xung quanh không thể cưỡng lại sự cám dỗ của chiếc váy màu trắng, có rất nhiều người đàn ông không nhịn được ngoái lại nhìn thêm vài lần.

Lúc này ai có thể ngờ được cô ta là tình nhân của ông chủ chứ?

Tôi không có tâm trạng để chiêm ngưỡng cô ta, lúc này tôi đang ở trong xe hồi hộp quan sát xung quanh. Tôi không muốn để mẹ và người thân, bạn bè biết chuyện tôi chạy ra sân bay đón một người phụ nữ lạ trong giờ làm việc, lại còn là đón một người phụ nữ xinh đẹp chẳng có quan hệ gì với tôi, hơn nữa còn là vợ hai của ông chủ.

Sau khi hoàn toàn chắc chắn rằng không có người quen nào tôi mới cảm thấy yên tâm một chút. Đây là lần đầu tiên tôi đi đón Lý Lệ Sa nên giống như một tên trộm vậy.

Tin.

Tôi ấn còi xe rồi dừng ở trước mặt cô ta.

“Anh Trác!” Lý Lệ Sa bước tới gần chào hỏi tôi.

Tôi bước xuống xe xin lỗi cô ta: “Thật là ngại quá, để cô phải đợi lâu rồi.”

“Đương nhiên, anh xem tôi đứng đến nỗi chân cũng trở nên mỏi nhừ rồi, anh muốn bồi thường tôi như thế nào đây.” Lý Lệ Sa cố ý ra vẻ nũng nịu.

“Ôi chao, thực sự là xin lỗi, vậy...tối nay tôi mời cô đi ăn nhé.” Tôi tùy ý nói. Dù sao tối nay cũng sẽ có người trả lại tiền bữa tối nay cho tôi.

“Cảm ơn!” Lý Lệ Sa cười quyến rũ.

Nụ cười của cô ấy rất hấp dẫn, Đường Tiến chính là bị nụ cười này hớp hồn. Tôi cũng may mắn được chứng kiến nụ cười đáng giá ngàn vàng phiên bản thực.

“Cô đã mua...” Tôi đang giúp cô ta bê hành lý thì đột nhiên sững sờ.

“Sao vậy?” Lý Lệ Sa hỏi.

Tôi trợn tròn mắt nhìn về phía trước, một nhóm tiếp viên hàng không đang đứng cách tôi không xa, mỗi một người đều cao ráo, xinh đẹp, mỗi một người đều có thể làm cho đàn ông mất hồn mất vía. Chỉ có điều đó không phải là lý do thu hút sự chú ý của tôi.

“Tiếp viên hàng không sao, này, anh nhìn trúng ai mà nhìn đến nỗi không nói nên lời rồi.” Lý Lệ Sa kéo mạnh góc áo của tôi.

Không phải tôi nhìn đến nỗi không nói nên lời mà là trong mắt tràn đầy tức giận.

Từ Thiến đang đứng ở phía trước cách tôi khoảng mười mét!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp