Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 146: Trưởng lão danh dự


2 năm

trướctiếp

Động tác này của Đan Vân Đạo Tôn, rất rõ ràng là muốn trợ giúp Thiên Kiếm phong, một cường giả siêu cấp ở Đạo Tôn Cảnh chủ động đầu nhập, điều này có thể nói là chiếc bánh có nhân từ trên trời rơi xuống.

Hạnh phúc tới quá đột ngột, trong nhất thời, Thương Huyền có chút không biết nên đáp lại như thế nào. Nhưng rõ ràng là Đan Vân Đạo Tôn cũng không quan tâm đến những thứ này, lời vừa nói xong, thấy Thương Huyền vẫn còn đang ngơ người, Đan Vân Đạo Tôn cao giọng cười một tiếng, nói:

"Ha ha, được rồi, vậy thì chuyện này cứ quyết định như vậy đi."

Tự đề nghị rồi lại tự nói cứ quyết định như vậy, dứt lời, Đan Vân Đạo Tôn quay đầu nhìn về phía Chiêm Thiên Lôi nói:

"Hình như ngươi vừa nói đây là chuyện riêng của Thiên Kiếm phong, bản thân ngươi cũng không phải là người của Thiên Kiếm phong, bây giờ ngươi có thể rời khỏi đây được rồi đấy."

Mọi chuyện thay đổi nhanh chóng, Đan Vân Đạo Tôn trở thành trưởng lão danh dự của Thiên Kiếm phong, đối với việc này, trong lòng Chiêm Thiên Lôi cảm thấy lạnh như băng, nhưng bảo là phải ra tay với Đan Vân Đạo Tôn, Chiêm Thiên Lôi gã lại không có lá gan này. Hừ lạnh một tiếng, Chiêm Thiên Lôi không nói hai lời, thẳng thắn quay người rời đi.

Xem như hôm nay đã hoàn toàn ngã ngựa, không những không thể tiêu diệt Tiêu Trần, ngược lại còn đưa tới một kẻ như Đan Vân Đạo Tôn. Thiên Kiếm phong có Đan Vân Đạo Tôn tọa trấn, vậy thì sau này muốn đối phó với Thiên Kiếm phong, chỉ sợ là sẽ rất khó.

Vừa nghĩ tới mệnh lệnh của người đứng phía sau mình, trong lòng Chiêm Thiên Lôi dâng lên một nỗi sợ hãi, gã biết quá rõ thủ đoạn của kẻ đứng phía sau mình. Kẻ đó đã muốn Thiên Kiếm phong diệt vong, vậy thì nhất định sẽ làm được, nếu như mình khiến đại sự của kẻ đó xảy ra điều gì sai sót, Chiêm Thiên Lôi biết rất rõ kết quả của mình sẽ như thế nào.

Chiêm Thiên Lôi rời đi, Triệu Lộ tự nhiên là không còn tạo ra được uy hiếp gì. Chuyện tiếp theo giao cho Thương Huyền xử lý, Đan Vân Đạo Tôn thì mang theo Tiêu Trần đi tới Vô Trần Cư.

Từ lúc tạm biệt ở Dược Vương thành, tới bây giờ gặp lại Đan Vân Đạo Tôn, trong phút chốc, Tiêu Trần cũng không biết nên nói chuyện gì. Tuy lúc ở Dược Vương thành xem như đã bái Đan Vân Đạo Tôn làm sư phụ, nhưng mà...

"Ha ha, đồ nhi ngoan của ta, thế nào, có nhớ vi sư hay không?"

Ngược lại, Đan Vân Đạo Tôn không hề có một chút khách khí nào, vừa trở lại Vô Trần cư đã ôm lấy bả vai Tiêu Trần, trong miệng phun ra hơi rượu nồng đậm, tức giận nói.

Trêu chọc nhau một trận, sau đó sư đồ hai người đi đến sân viện rồi ngồi xuống. Nhìn Đan Vân Đạo Tôn, Tiêu Trần mở miệng nói:

"Thật ra ngài không cần từ chỗ xa xôi vạn dặm chạy đến Cửu Tiêu chúa tể Cung, nếu ta có thời gian, sẽ tự đi tới Dược Vương Cốc tìm ngài."

"Tiểu tử hư đốn này, không gọi là sư phụ, cả ngày cứ ngài ngài ngài, gọi sư phụ mau." Nghe mấy câu nói của Tiêu Trần, Đan Vân Đạo Tôn lập tức gõ lên đầu hắn một cái, vẻ mặt khó chịu mắng.

Quát mắng một trận, sau đó lại buộc Tiêu Trần gọi mình hai tiếng sư phụ, lúc này Đan Vân Đạo Tôn mới hài lòng nói:

"Nếu như ta chờ ngươi tới Dược Vương Cốc, vậy thì chỉ sợ là sẽ phải sống lâu thêm một chút. Hơn nữa, không phải là ta không biết, coi như sau này ngươi có đến Dược Vương Cốc thì cũng không ở lại đó được bao lâu, như vậy còn không bằng ta đến Cửu Tiêu chúa tể Cung."

Lời nói của Đan Vân Đạo Tôn vô cùng tùy tiện, nhưng sự yêu mến trong đó lại lộ ra rất rõ ràng, hơn nữa, nhìn từ một chuỗi những hành động của Đan Vân Đạo Tôn, cũng không khó nhìn ra được việc hắn ta coi trọng Tiêu Trần.

Biết Đan Vân Đạo Tôn không hề có lòng hại mình, lúc sau Tiêu Trần cũng không nói thêm gì nữa, dù sao sau này Đan Vân Đạo Tôn ở Kiếm Phong cũng tốt, ít nhất thì cũng có thể giúp đám người Thương Huyền chia sẻ không ít áp lực.

Thản nhiên tiếp nhận chuyện Đan Vân Đạo Tôn đến, hơn nữa chuyện Đan Vân Đạo Tôn trở thành trưởng lão danh dự của Thiên Kiếm phong cũng truyền ra rất nhanh. Cùng lúc đó, Triệu Lộ cũng đã nhận trừng phạt cần có. Dám ra tay với Tiêu Trần, Triệu Lộ bị nhốt vào Lôi Ngục.

Chẳng qua, tuy đã giải quyết Triệu Lộ nhưng Chiêm Thiên Lôi rất nhanh đã sắp xếp một trưởng lão chủ tọa lên thay thế, hơn nữa tu vi còn cao hơn Triệu Lộ. Người này đã đạt đến Đạo Vương Cảnh tiểu viên mãn, tên là Tần Triệu.

Cũng không biết Cửu Tiêu chúa tể chúa tể nghĩ như thế nào, rõ ràng chỉ cần một câu nói của hắn là có thể nhẹ nhàng giải quyết chuyện của Thiên Kiếm phong, thế nhưng Cửu Tiêu chúa tể chúa tể lại không hề làm như vậy, mà lại giống như một người ngoài đứng quan sát, nhìn Ngục Viêm phong cùng Thiên Kiếm phong tranh đấu.

Ở sâu trong Cửu Tiêu chúa tể Cung, trên một toà tiên sơn, nơi này chính là chỗ ở của Cửu Tiêu chúa tể chúa tể. Lúc này, bên ngoài ngôi nhà gỗ trên đỉnh núi, Cửu Tiêu chúa tể chúa tể mặc trên người đạo bào Lôi Vân đang ngồi trên ghế trúc. Trước mặt hắn là một người mặc váy dài lộng lẫy. Mỹ phụ có tướng mạo tuyệt diễm này, vẻ mặt đang rất khó chịu nói gì đó với Cửu Tiêu chúa tể chúa tể.

"chúa tể đại nhân, tại sao ngài lại không nguyện ý ra mặt, để mặc cho Ngục Viêm phong càn quấy như vậy?"

Mỹ phụ này chính là Phong chủ của Thánh Nữ phong, tên là Tố Trinh, bởi vì Ngục Viêm phong càng ngày càng quá phận, lại thêm việc Tố Trinh từng có ý ái mộ đối với cha của Thương Huyền là Thương Phong, cho nên muốn ra tay trợ giúp Thiên Kiếm phong vượt qua hoàn cảnh gian nan, nhưng lại bị Cửu Tiêu chúa tể chúa tể ngăn cản.

Không những không giúp đỡ Thiên Kiếm phong mà còn ngăn cản mình, cách làm của Cửu Tiêu chúa tể chúa tể đương nhiên là đã làm cho Tố Trinh không thể chấp nhận được.

Đối mặt với chất vấn của Tố Trinh, Cửu Tiêu chúa tể chúa tể cũng không hề tức giận, chỉ khẽ mỉm cười, nói:

"Ngươi cảm thấy ta đang không để ý đến sống chết của Thiên Kiếm phong à?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?" Tố Trinh nổi giận đùng đùng hỏi ngược lại.

"Ồ, ngươi cảm thấy chuyện năm đó, thật sự là vì ngươi nên mới xảy ra sao?" Cửu Tiêu chúa tể chúa tể cười cười nói.

Nghe thấy lời này, Tố Trinh trầm mặc, ý của chúa tể đại nhân là gì đây?

Không có câu trả lời, thấy Tố Trinh im lặng, Cửu Tiêu chúa tể chúa tể đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai nàng, sau đó chậm rãi đi tới bên cạnh ngọn núi, nhìn biển mây đang quay xung quanh, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén, nói:

"Chỉ vì một mình ngươi, Đông Phương Độc Hành có thể ra tay giết chết Thương Phong sao? Hơn nữa, sau khi mọi chuyện bại lộ, trong nháy mắt Đông Phương Độc Hành đã biến mất không còn bóng dáng, cho dù là ta cũng không tìm thấy nửa điểm tin tức của hắn. Rõ ràng là hắn đã sớm tính được sẽ có một ngày bị bại lộ.

Hơn nữa, Chiêm Thiên Lôi kia, tuy bề ngoài không có bất kỳ liên hệ nào với Đông Phương Độc Hành, nhưng ta có thể chắc chắn, Chiêm Thiên Lôi chính là người của Đông Phương Độc Hành. Hắn rời đi nhưng vẫn chôn lại một cây ám đinh ở Ngục Viêm Phong. Ngươi cảm thấy Đông Phương Độc Hành làm ra tất cả những chuyện này chỉ vì cái gọi là tranh giành tình nhân thôi à?

Tố Trinh, trong lòng ngươi Đông Phương Độc Hành là dạng người như thế nào?"

Cửu Tiêu chúa tể chúa tể chậm rãi nói, Đông Phương Độc Hành trong miệng hắn chính là Phong chủ đời trước của Ngục Viêm Phong.

Nghe xong những lời này, trong lòng Tố Trinh cũng ổn định lại, rất nhanh đã hiểu được ý tứ của Cửu Tiêu chúa tể chúa tể.

Từ khi Thiên Kiếm phong quay lại, Ngục Viêm phong không ngừng ra tay chèn ép. Cho tới nay Cửu Tiêu chúa tể chúa tể vẫn không hề ra tay ngăn cản, mục đích chính là để thả dây dài câu cá lớn.

Liên quan tới chuyện của Thiên Kiếm phong, nhìn thì giống như thuận lý thành Chương, nhưng những mâu thuẫn cùng điểm đáng ngờ tồn tại trong đó thì đúng là không hề ít. Đầu tiên chính là Đông Phương Độc Hành, theo tính cách của hắn, sao có thể chỉ vì tranh dành tình nhân mà ra tay hạ sát Thương Phong được chứ? Còn nữa, Đông Phương Độc Hành biến mất, cùng với việc Ngục Viêm phong đuổi cùng giết tận Thiên Kiếm phong, ở trong đó cũng giấu giếm rất nhiều vấn đề, chỉ sợ là không đơn giản như mặt bề ngoài vậy đâu.

Trong lòng Đông Phương Độc Hành chắc chắn là còn bí mật không muốn người khác biết được, mà bí mật này mới là nguyên nhân thật sự khiến hắn ra tay với Thương Phong, cũng là nguyên nhân vì sao Ngục Viêm phong từ đầu đến cuối không chịu bỏ qua cho Thiên Kiếm phong.

Chính vì vậy, Cửu Tiêu chúa tể chúa tể mới có thể vẫn luôn vờ như không thấy, chính là vì muốn đào ra bí mật này, nhìn thử xem rốt cuộc là Đông Phương Độc Hành kia đang giở trò gì.

TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp