Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 124: Buộc ngươi phải nhận lấy kết cục


2 năm

trướctiếp

Đan Vân Đạo Tôn ra hiệu bắt đầu sát hạch. Phàm là người muốn trở thành đệ tử của mình, chỉ cần không quá hai mươi lăm tuổi đều có thể tham gia sát hạch. Mà quá trình sát hạch cũng rất đơn giản, tổng cộng chia làm ba phần thi.

Thử thách đầu tiên là khả năng khống chế hỏa lực. Với tư cách là Luyện đan sư, khả năng khống chế hỏa lực là vô cùng quan trọng. Thử thách thứ hai là linh hồn lực và thử thách thứ ba là thực hiện luyện đan. Đương nhiên, kiểm tra về đan dược chính là kiểm tra cơ bản nhất, phương pháp và nguyên liệu đều do Đan Vân Đạo Tôn cung cấp.

Khi giọng nói của Đan Vân Đạo Tôn vừa dứt, từng thanh niên tài năng lần lượt đi tới trung tâm quảng trường chính. Dược gia vì lần sát hạch này đã sớm chuẩn bị sẵn lò luyện đan.

Mỗi lần là một trăm người sát hạch, bởi vì số người tham gia đông đảo, đương nhiên là phải tiến hành mấy vòng sát hạch. Vòng thứ nhất này, Dược Trường Thanh không vào sân, cho nên cũng không có làm khó dễ Tiêu Trần.

Ngồi ở trên đài cao, Tiêu Trần chỉ thấy mọi người ở trung tâm quảng trường ai nấy lần lượt đều phóng ra linh lực, hình thành linh hỏa, mà linh hỏa này chính là thứ không thể thiếu trong luyện dược.

Linh hỏa nói trắng ra chính là linh lực sau khi thiêu đốt hỏa diễm, theo lý mà nói bất kỳ một võ giả nào cũng sở hữu linh hỏa, nhưng có được là một chuyện, có thể khống chế hay không lại là một chuyện khác.

Phải biết rằng, khống chế linh hỏa trực tiếp liên quan đến thành bại trong luyện đan, không chỉ có thể khống chế độ lớn nhỏ của hỏa thế theo ý muốn, mà còn nhất định phải có khả năng phóng ra và thu lại một cách thành thạo. Thậm chí những Luyện dược sư năng lực uyên thâm kia còn phải luyện hỏa thành tơ, cho nên khống chế linh hỏa chính là điều cơ bản trong nền tảng của Luyện đan sư.

Một tên thanh niên tài năng dựa theo yêu cầu của Đan Vân Đạo Tôn thể hiện ra linh hỏa của mình, từng ngọn linh hỏa xuất hiện trong tay mọi người. Có điều, đối với việc này, Đan Vân Đạo Tôn lại không chút để ý, vừa uống rượu ngon trong hồ lô, vừa lười biếng uể oải tựa lên trên ghế, dường như vốn không hề quan tâm đến mọi người.

Toàn bộ quá trình sát hạch đều do lão tổ Dược gia chủ trì. Toàn bộ vòng sát hạch linh hỏa thứ nhất đã kết thúc, Đan Vân Đạo Tôn cũng không buồn nói một câu, cũng không biết Đan Vân Đạo Tôn như vậy là có ý gì, trong lòng mọi người có chút thấp thỏm bắt đầu bước vào phần sát hạch thứ hai.

Phần sát hạch thứ hai là thử thách về linh hồn lực, cuộc sát hạch linh hồn lực này tương đối đơn giản hơn nhiều. Mọi người lần lượt đi tới bên cạnh lão tổ Dược gia, lần lượt đưa tay chạm vào Hồn Thạch, Hồn Thạch sẽ căn cứ vào cường độ linh hồn của mỗi người mà nở ra mức độ quang mang tương ứng.

Thông thường, theo sự tăng lên của tu vi thì cường độ linh hồn cũng sẽ tăng lên, tuy nhiên là bởi vì lần này có giới hạn tuổi tác, cho nên người tham gia sát hạch hầu như đều là tu vi Huyền Nguyên Cảnh. Mà phần lớn võ giả Huyền Nguyên Cảnh cũng chỉ có cường độ linh hồn khoảng chừng một trượng, có thể đạt tới hai trượng đều rất ít, đạt tới ba trượng lại càng khó hơn, trong vạn người mới tìm được một người.

Hơn nữa, ở cấp bậc Huyền Nguyên Cảnh này, bất luận là ai cũng không có khả năng tu luyện công pháp tăng cường linh hồn lực, bởi vì ở giai đoạn này, linh hồn của võ giả còn rất yếu ớt, hoàn toàn không có khả năng thông qua ngoại lực để tăng lên, chỉ sau khi đạt đến Thiên Nhân Cảnh, mới có thể tu luyện công pháp tăng cường linh hồn lực. Vì vậy, lúc này linh hồn lực của mọi người mạnh yếu ra sao hoàn toàn là do trời sinh, mà cái này cũng vừa vặn có thể nói lên rằng bản thân mỗi người có trở thành Luyện dược sư tư chất trời cho hay không.

Trời sinh người có linh hồn lực càng mạnh, thiên phú tự nhiên sẽ càng cao, sau này chắc chắn có thể dễ dàng trở thành Luyện dược sư có năng lực uyên thâm hơn, điều này tất cả mọi người đều đã biết.

Mọi người lần lượt bắt đầu cuộc kiểm tra, ròng rã qua một trăm người, người có thành tích tốt nhất thì cường độ linh hồn lực cũng chỉ có thể đạt tới hai tấc mà thôi.

Hai vòng sát hạch đã kết thúc, vòng sát hạch thứ ba còn chưa bắt đầu, Đan Vân Đạo Tôn đã chủ động mở miệng nói: "Được rồi, không cần, nhóm tiếp theo đi..."

Ra hiệu bảo không cần bắt đầu vòng khảo hạch thứ ba, rất rõ ràng, trong nhóm người này không có một ai có thể lọt vào tầm mắt của Đan Vân Đạo Tôn, cho nên vòng sát hạch thứ ba này căn bản là không cần thiết tiến hành. Nghe được lời nói này của Đan Vân Đạo Tôn, lão tổ Dược gia đương nhiên phải nghe theo, lập tức thay đổi nhóm đệ tử sát hạch thứ hai, Dược Trường Thanh vẫn không có trong số đó.

Cũng giống như nhóm thứ nhất, nhóm người khảo hạch thứ hai vẫn chỉ tiến hành hai vòng đầu tiên đã bị Đan Vân Đạo Tôn kêu dừng lại, không cần bắt đầu vòng thứ ba.

Sau đó là nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, kết quả cũng giống như thế, đến cuối cùng đã là nhóm người sát hạch thứ năm và cũng là nhóm người cuối cùng. Số người bất mãn đã lên đến một trăm người, mà lần này, bất ngờ là Dược Trường Thanh lại ở trong số đó.

Phải đến tận cuối cùng mới tham gia sát hạch, hắn chậm rãi đi tới chính giữa quảng trường, trên mặt Dược Trường Thanh nở nụ cười lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Trần, trong lòng thầm chế giễu, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh nói.

"Tiêu Trần, chuyện ngày hôm qua ta không phục, hôm nay ta muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi có dám so đấu luyện dược cùng ta hay không?"

Dược Trường Thanh muốn cùng Tiêu Trần so đấu luyện dược, lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt, nhưng lại lập tức đều để lộ ra vẻ khinh bỉ.

Dược Trường Thanh này đúng là không biết xấu hổ, hắn ta sinh ra ở Dược gia, từ nhỏ đã tiếp xúc với đan dược. Mà Tiêu Trần vừa nhìn đã biết là chuyên tâm võ đạo, e rằng căn bản cũng chưa từng tiếp xúc qua luyện dược. So đấu như vậy là có ý gì? ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Mọi người đều khinh thường, mà nghe những lời này của Dược Trường Thanh, Tiêu Trần cũng lạnh lùng cười nói: “Dược Trường Thanh, ngươi đúng là không biết xấu hổ...”

Chính mình vốn chưa từng tiếp xúc qua với đan dược, Dược Trường Thanh lại có thể muốn cùng mình so đấu luyện đan sao? Ô, thật là nực cười, hắn không chút che giấu sự khinh bỉ trong lòng. Đối với chuyện này, sắc mặt Dược Trường Thanh cũng có chút khó coi, nhưng để có thể báo thù ngày hôm qua, Dược Trường Thanh cũng chẳng cần để ý nhiều như vậy, lúc này hắn ta vẫn kiên trì trả lời.

"Tiêu Trần, đừng phí lời, ngươi nói đi ngươi có dám ứng chiến hay không? Hay là một vị kiêu vương một thời của Thiên Kiếm phong ngươi, ngay cả dũng khí thi đấu một trận cũng không có?"

“Đúng vậy, Tiêu Trần, nếu không dám ứng chiến thì cút đi, thân là thiên kiêu, ngay cả dũng khí đấu một trận cũng không có, thực sự quá mất mặt.” Dược Trường Thanh vừa dứt lời, Mộc Phong cũng lên tiếng phụ họa.

Cuối cùng, Dược Trường Thanh còn xuất ra hai viên Thánh Nguyên Đan, sẵn sàng dùng hai viên đan dược này làm tiền đặt cược, đấu cuộc luyện dược cùng Tiêu Trần. Chỉ cần Tiêu Trần có thể thắng, hai viên Thánh Nguyên Đan này chính là của Tiêu Trần.

Nhìn thấy Thánh Nguyên Đan, trong lòng Tiêu Trần khẽ rung động. Giống như Bách Tuế Đan mà bản thân mua được ngày hôm qua, Thánh Nguyên Đan cũng là một loại đan dược có thể tăng thêm thọ nguyên, chẳng qua so sánh Bách Tuế Đan thì Thánh Nguyên Đan quả thực mạnh hơn không chỉ một cấp. Thánh Nguyên Đan này chính là đan dược Thiên cấp hàng thật giá thật.

Ngày hôm qua biết được Tiêu Trần lấy được hai viên Bách Tuế Đan, Dược Trường Thanh liền biết Tiêu Trần rất cần đan dược để tăng thêm thọ nguyên, cho nên trước đó đã cố ý mượn phụ thân hai viên Thánh Nguyên Đan này để đặt cược, dụ dỗ Tiêu Trần ứng chiến. Đương nhiên, Dược Trường Thanh cũng chưa từng nghĩ rằng sẽ giao hai viên Thánh Nguyên Đan này cho Tiêu Trần, bởi vì Dược Trường Thanh cũng không nghĩ tới việc mình sẽ thua, cái khác thì không dám nói, về đan dược, Dược Trường Thanh làm sao có thể thua một người chưa bao giờ tiếp xúc qua với đan dược được chứ.

Nhìn thấy Dược Trường Thanh lại có thể đem ra hai viên Thánh Nguyên Đan, vốn dĩ Tiêu Trần cũng không có ý định để ý tới hai người bọn họ. Nhưng lúc này hắn chậm rãi đứng dậy, ngữ khí bình thản nói: "Nếu là đánh cược, vậy thắng thua như thế nào?”

Hắn có chút dao động. Dù sao, tuy rằng đan dược như Thánh Nguyên Đan chỉ là Thiên cấp, nhưng cơ bản là muốn mua cũng không có hàng. Cho dù là ở Dược gia, hai viên Thánh Nguyên Đan này cũng là bảo bối. Ngay cả lão tổ Dược gia cũng không nỡ dùng đến. Vì thế trong lòng Tiêu Trần có chút dao động, có điều trước đó, hắn vẫn muốn hỏi rõ thắng thua thưởng phạt. Suy cho cùng cũng không thể để người Dược gia làm trọng tài được.

TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp