Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 114: Kết nghĩa ở Kim đỉnh


2 năm

trướctiếp

Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua, ngày kết nghĩa đã đến. Sáng sớm, ba người Tiêu Trần đã bắt đầu chuẩn bị. Đợi sau khi ba người chải đầu trang điểm xong mới lần lượt đi ra từ trong phòng. Nhìn thấy đối phương, trên mặt ba người đều nở một nụ cười tươi rói.

Một bộ y phục màu trắng làm cho Tiêu Trần thoạt nhìn mờ ảo xuất trần, mà hôm nay Trần Lăng lại khoác lên mình bộ trường bào màu vàng, cả người nhìn qua vô cùng cao quý.

Sau khi thức tỉnh ký ức, khí chất của Trần Lăng cũng trở nên thay đổi đến long trời lở đất. Tuy rằng Trần Lăng chưa từng nói về thân phận kiếp trước của mình, có điều Tiêu Trần vẫn có thể đoán được một ít. Chắc chắn kiếp trước Trần Lăng là người của một đại thế lực hoặc là đại gia tộc nào đó.

Nếu không, hắn không thể có khí chất cao quý như vậy.

So sánh với Tiêu Trần và Trần Lăng, hiện giờ Long Thanh vẫn chưa có cách nào hóa hình, cũng không có gì để mặc. Nhưng thân là Long tộc, hơn nữa lúc này đã lộ ra dung mạo Chân Long, cho dù không ăn vận cầu kỳ thì ngoại hình của Long Thanh cũng vô cùng uy vũ khí phách, giống hệt như phiên bản thu nhỏ của Thần Long vậy.

Hai người một rồng đều đã chuẩn bị xong xuôi. Đúng lúc đó, tam đại Thú Hoàng cũng xuất hiện trong viện, phóng tầm mắt nhìn về phía ba người, Linh Hoàng khẽ gật đầu cười nói: “Được lắm, không nhìn ra ba tên tiểu tử các ngươi luôn đó. Từng người đều là nhân tài kiệt xuất, không chỉ có thiên phú bất phàm, ngoại hình cũng vô cùng xuất sắc, được, được..."

Sau khi chuẩn bị kỹ càng, khí chất của ba người Tiêu Trần hôm nay đương nhiên không hề tầm thường, cho dù là Linh Hoàng cũng không nhịn được mà gật đầu tán thưởng.

Đối mặt với lời khen ngợi của Thú Hoàng, ba người khẽ mỉm cười. Sau đó, dưới sự dẫn dắt của tam đại Thú Hoàng, đoàn người lập tức tiến đến Kim đỉnh.

Là ngọn núi cao nhất của Thiên Thần lục địa, Kim đỉnh cắm thẳng lên trời. Từ xa nhìn lại, nó giống như một thanh kiếm đứng sừng sững giữa trời đất, mà tầng mây chỉ vẻn vẹn đến vị trí sườn núi của Kim đỉnh.

Nó rất cao, hơn nữa lại vô cùng dốc, nếu để cho ba người Tiêu Trần tự mình lên núi, e là bọn hắn rất khó đi tới Kim đỉnh, có điều là có Thú Hoàng dẫn dắt thì đơn giản hơn nhiều. Rất nhanh, ba người đã xuất hiện trên Kim đỉnh.

Vào lúc này, Kim đỉnh đã có rất nhiều Thú Tôn, cường giả Thú Vương Cảnh đến trình diện, bọn hắn đều đến đây để chứng kiến ba người Tiêu Trần kết nghĩa Kim Lan.

Lễ kết bái lần này của ba người, Thú Vương cùng với Thú Tôn của Yêu Thú đế quốc hầu như toàn bộ đều có mặt, còn về phần yêu thú dưới trướng Thú Vương, bọn hắn cũng đã hội tụ phía dưới Kim đỉnh, chẳng qua là không có tư cách đi lên Kim đỉnh.

Cùng với sự xuất hiện của ba người Tiêu Trần, tất cả Thú Tôn và Thú Vương trên Kim đỉnh đều yên lặng, mà tam đại Thú Hoàng cũng đi tới ngồi xuống chỗ của bọn hắn, để lại toàn bộ chỗ ngồi chính giữa của Kim đỉnh cho ba người Tiêu Trần.

Giờ tốt ngày lành đã điểm, ba người Tiêu Trần đồng loạt quỳ xuống đất, có một gã Thú Vương bưng lên ba chén rượu ngon đã sớm chuẩn bị từ trước. Sau đó, ba người Trần Lăng, Tiêu Trần, Long Thanh cùng cho ngón trỏ của mình nhỏ giọt máu tươi vào trong ba chén rượu ngon.

"Hoàng thiên tại thượng, hậu thổ làm chứng, hôm nay Trần Lăng ta, (Long Thanh ta, Tiêu Trần ta) ba người kết nghĩa Kim Lan. Từ nay về sau nguyện có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, nếu như làm trái lời thề này, thiên lôi đánh xuống, chết không chỗ chôn..."

Cả ba đồng loạt hô lớn, dứt lời, bọn hắn cùng nhau uống sạch huyết tửu trong tay.

Toàn bộ quá trình kết bái cũng không có gì phức tạp. Đương nhiên, đây cũng là ý của ba người Tiêu Trần. Những nghi thức phức tạp này vốn cũng không có tác dụng gì nhiều, quan trọng nhất vẫn là tình cảm giữa ba người.

Uống huyết tửu xong, ba người đứng dậy, nhìn về phía Tiêu Trần và Long Thanh, Trần Lăng cười nói: "Nhị muội, tam đệ..."

"Đại ca, tam đệ..." Long Thanh nói.

Nếu đã kết bái, vậy đương nhiên là phải huynh muội tương xứng, dứt lời, ánh mắt hai người đồng thời nhìn về phía Tiêu Trần, thấy thế Tiêu Trần bất đắc dĩ cười nói: "Đại ca, nhị tỷ..."

"Ha ha, ta nói tam đệ này, nếu chúng ta đã là huynh đệ, vậy về sau tiếng đại ca này của ngươi phải luyện tập nhiều hơn một chút rồi. Nhìn bộ dạng vừa rồi của ngươi, hình như còn có chút hời hợt nha. Nào đến đây, gọi lại một tiếng cho đại ca nghe nào..."

Nghe ra sự bất đắc dĩ trong lời nói của Tiêu Trần, Trần Lăng mở miệng trêu chọc, Tiêu Trần nghe thế thì tức giận chửi rủa: "Cút…" ( truyện trên app T𝕪T )

Hai tên này ỷ vào tuổi tác, một người trở thành đại ca, một người trở thành nhị tỷ, bây giờ còn muốn mở miệng giễu cợt mình.

Hắn cười và mắng một tiếng “Cút!”, nhưng một giây sau, ba người lại ôm nhau. Đúng như Tiêu Trần nói, ba người đã là huynh đệ tỷ muội, như vậy ngày sau bất luận thân ở nơi nào, tâm ba người đều sẽ được liên kết chặt chẽ cùng một chỗ, nhân danh huynh đệ.

Nghi thức kết bái đã xong, tiếp theo chính là uống rượu chúc mừng. Đương nhiên, trước đó, Long Thanh ở trước mặt đông đảo Thú Tôn, Thú Vương ở đây, đưa tinh huyết của mình cho tam đại Thú Hoàng.

Đối với món quà của Long Thanh, tam đại Thú Hoàng có chút kích động. Tuy rằng thứ Long Thanh cho bọn hắn cũng chỉ là tinh huyết bình thường, nhưng có điều đây chính là tinh huyết của Chân Long, vì vậy quý giá vô cùng.

Lấy được tinh huyết của Long Thanh như ý nguyện, tâm trạng của tam đại Thú Hoàng đương nhiên cũng rất tốt, mọi người ở trên Kim đỉnh thoải mái uống rượu, thỉnh thoảng còn có thể nghe được một tiếng thú rống lên từ chân núi truyền đến, thật giống như thể đang chúc mừng ba người Tiêu Trần vậy.

Thực sự rất vui vẻ, bất luận là Tiêu Trần, Trần Lăng hay là Long Thanh, hôm nay ba người đều rất vui vẻ. Đồng thời đây cũng là lần đầu tiên từ trước đến nay ba người uống đến say mèm, uống đến mê man bất tỉnh. Vậy nên cuối cùng, vẫn là ba gã Thú Vương đưa ba người về chỗ ở của mình.

Ngủ say ròng rã một đêm, ngày hôm sau khi Tiêu Trần tỉnh lại, phát hiện mình đã ở trong phòng. Nhớ tới chuyện ngày hôm qua, Tiêu Trần không khỏi mỉm cười. Kể từ ngày hôm qua trở đi, không thể phủ nhận rằng trong lòng Tiêu Trần đã có thêm một chút vướng bận, mà vướng bận này đương nhiên là đến từ Trần Lăng và Long Thanh, một người là đại ca của mình, một người là nhị tỷ của mình. Tất nhiên, hắn tin tưởng hai người kia cũng sẽ có cảm nghĩ như thế.

Toàn bộ mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi, bước tiếp theo chính là phải rời đi, về điểm này, Trần Lăng và Long Thanh cũng biết, hơn nữa Long Thanh đã sớm nhờ ba vị Thú Hoàng chế ra mệnh bài cho ba huynh đệ bọn họ.

Mệnh bài này rất quý giá, chỉ có thể được chế tạo từ nguyên liệu Thiên Hồn Mộc cực kỳ quý hiếm.

Mà cách dùng của mệnh bài cũng rất đơn giản, chỉ cần rót linh lực của một người vào, mệnh bài liền có thể hiển thị sức mạnh sinh mệnh của người này. Chỉ cần chủ nhân của mệnh bài bị thương hoặc tử vong, như vậy mệnh bài sẽ vỡ tan hoặc lập tức bị tổn hại. Dùng cái này để nói cho mọi người biết tình cảnh của chủ nhân mệnh bài.

Vì vậy huynh muội ba người mỗi người làm hai chiếc mệnh bài, tổng cộng là sáu chiếc, mỗi người đem linh lực bản thân rót vào trong mệnh bài, huynh muội ba người mỗi người đều bảo quản hai chiếc.

Tiêu Trần cầm mệnh bài của Trần Lăng và Long Thanh, Trần Lăng thì cầm mệnh bài của Tiêu Trần và Long Thanh, còn Long Thanh thì cầm mệnh bài của Tiêu Trần và Trần Lăng.

Như thế, cho dù không ở cùng một chỗ, thông qua mệnh bài thì huynh muội ba người đều có thể biết tình huống của đối phương đầu tiên. Hễ đối phương bị thương hay là vẫn lạc, ba người đều có thể biết được trước tiên.

Đã đến lúc phải chia tay, sau khi làm xong mệnh bài, Long Thanh cùng với Linh Hoàng tự mình tiễn hai người Tiêu Trần và Trần Lăng đi ra bên ngoài Vạn Thú sơn mạch. Tất nhiên, nơi này tới gần Trung Thổ thần vực, đây chính là một lối ra khác của Vạn Thú sơn mạch.

Ánh mắt không nỡ nhìn về phía hai người, Long Thanh mở miệng nói: "Đại ca, tam đệ, các ngươi thật sự không thể ở lại đây sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp