Thiên Vận Quý Nữ Chi Hàn Môn Cẩm Tú

Chương 16: Mướn người làm


2 năm

trướctiếp

Sau khi Tiểu Vân Tiêu bị đánh, mọi người trong nhà liền không yên tâm để cậu bé một mình chơi trong thôn. Mỗi lần không phải Nhị cữu thì là Tứ cữu chơi cùng, nhưng sau ngày mười lăm tháng giêng, Tứ cữu phải đi thư trai đọc sách, Tam cữu phải xuống ruộng, Tiểu Vân Tiêu mỗi ngày chỉ có thể chơi cùng Tô Thiến Ly nhưng Tô Thiến Ly không thực sự là trẻ con, cũng chỉ chơi cùng cậu bé một lúc.

Hơn nữa mừa xuân sắp đến rồi, vườn dược liệu của Tô Thiến Ly cũng phải xới đất trồng trọt, làm công việc chuẩn bị. Thấy đệ đệ mỗi ngày đều không có tinh thần, trong lòng lại đau lòng, liền đề nghị với Giang lão gia, năm nay bọn họ trồng nhiều đất khai hoang như vậy, trong nhà nhất định rất bận rộn. Còn có Đại cữu gần nửa năm không thể làm việc nặng nên không bằng mướn một người từ Tạ gia Hà gia làm công dài hạn, cho tiền nhiều chút, điều kiện là để trẻ con nhà bọn họ dẫn Tiểu Vân Tiêu đi chơi, bảo vệ Tiểu Vân Tiêu.

Bọn họ đều ở trong thôn cũng thuận tiện, tin rằng bọn họ cũng rất vui vẻ. Sau lần tiếp xúc trước, Tô Thiến Ly cũng tin tưởng nhân phẩm của nhà bọn họ, còn về Đàm gia, có một đương gia chủ mẫu như vậy, vẫn là thôi đi, bọn họ không bắt nạt Tiểu Vân Tiêu là may rồi.

Giang lão gia nghe ý kiến của ngoại tôn, cũng thấy khả thi, lập tức kêu Giang lão nhị đi Tạ gia hỏi thử, xem bọn họ nói thế nào.

“Cha, không cần hỏi, Tạ gia và Hà gia nhất định đồng ý.” Giang lão nhị cũng thấy ý kiến này không tồi, không những nhà mình có thể thả lỏng một chút, cũng có thể giúp đỡ hai nhà này một chút. Tiểu Vân Tiêu cũng không cần mỗi ngày đều ở nhà, đây đúng là một mũi tên trúng nhiều con chim.

“Còn nhiều lời, còn không mau đi.” Giang lão nhị vừa thấy lão đầu tử tức giận cũng không nhiều lời nữa, vội vàng bỏ chạy.

Người trong thôn không giống Giang gia, nhiều nhà qua mồng sáu liền bắt đầu ra ngoài làm việc, muốn nhân cơ hội còn chưa tới ngày mùa, tìm công việc. Còn có nhà muốn xới đất sớm chút, chăm sóc cẩn thận, cũng để thu hoạch tốt hơn, lúc Giang lão nhị tới Hà gia, người Hà gia thật sự đang chuẩn bị ra ngoài, thấy hắn đến lại đặt dụng cụ xuống, mời hắn vào nhà.

“Phi ca đến rồi, nhanh vào nhà ngồi.”

“Gia gia Hà gia không cần khách sáo như vậy, đại ca Hà gia có nhà không, con tìm huynh ấy nói chút chuyện, nói xong thì đi, nên không vào nhà đâu.” Giang lão nhị lễ phép chào hỏi rồi nói thẳng.

“Có, chuyện gì vậy Phi ca?” Hà đại ca vừa nói vừa bước ra khỏi sảnh, trong tay còn cầm theo đòn gánh lên thành tìm việc.

“Hà đại ca là thế này, nhà đệ định tìm hai người đến làm công dài hạn, kêu đệ tới hỏi huynh, hỏi nhà huynh có thể đi không.” Mặc dù trong lòng đã chắc chắn Hà gia nhất định đồng ý, nhưng vẫn không thể không nói.

Lúc này người Hà gia đều đã tới sân, nghe thấy lời này đều vui mừng khôn xiết, hảo cảm với huynh đệ Giang gia tăng lên vạn phần, bởi vì bọn họ hiểu rõ huynh đệ Giang gia đây là có ý muốn giúp đỡ nhà bọn họ.

Nếu không tiền công cao như vậy nhiều người sẵn sàng đi, còn đặc biệt tới nhà bọn họ hỏi lão Đại làm gì.

“Được, nhà huynh cũng không nhiều việc, đệ đệ huynh có thể làm xong.” Hà lão đại cũng rất ngạc nhiên đồng thời cũng rất vui mừng, làm công dài hạn cho Giang gia, trước tiên không nói tiền công bao nhiêu, ít nhất nhà bọn họ cũng có một thu nhập ổn định, con cái trong nhà dù thế nào cũng sẽ không bị đói.

“Vậy huynh tới nhà đệ trước, đệ còn đi Tạ gia một chuyến.”

Giang lão nhị đi Tạ gia, Tạ gia bên kia cũng giống như Hà gia, vui mừng kêu Tạ lão đại đi theo Giang lão nhị về Giang gia, Giang lão gia nói với họ tiền công một tháng khoảng năm trăm văn, nếu thấy được, ngày mai liền bắt đầu làm việc.

“Giang lão gia, năm trăm văn có phải là hơi cao không, chúng tôi vào thành làm công ngắn hạn cũng không nhiều như vậy.” Đại ca Tạ gia có chút băn khoăn nói.

đại ca Hà gia mặc dù không nói nhưng cũng thấy hơi cao, bọn họ vào thành làm việc một ngày nhiều nhất được năm mươi, đây còn chưa phải là ngày nào cũng có.

“Ha ha, đưa nhiều tiền như vậy, tất nhiên là có lý của ta. Một là công việc hơi nhiều, hai là, nhà hai người cũng biết chuyện lúc trước của Tiêu Oa, muốn để trẻ con nhà hai người bảo vệ Tiêu Oa một chút, cũng không cần làm gì khác, chính là có việc thì tới nhà nói một tiếng.”

Lời của Giang lão gia, đại ca Hà gia và đại ca Tạ gia đều hiểu. Mặc dù cảm thấy đây là việc nên làm, không cần trả tiền công cao, nhưng bọn họ cũng biết Giang lão gia sẽ không đồng ý nên nghĩ sau khi về nhà sẽ kêu mấy đứa nhỏ trong nhà về sau chăm sóc cho tốt Tiêu Oa, đừng để người khác bắt nặt cậu bé, nếu có chuyện như lần trước lập tức tới Giang gia thông báo.

Sau khi Tiêu Oa biết có thể ra thôn chơi, vui vẻ đến mức nhảy cao ba thước, mang theo tiểu bối bao mà Tô Thiến Ly thiết kế cho rồi chạy, dáng vẻ vui vẻ đó làm hai nhà đều yêu quý.

Đại ca Tạ gia và đại ca Hà gia thấy cậu bé ra thôn chơi, cũng vội về nhà mình, bọn họ phải nói chuyện với mấy đứa nhỏ nhà mình.

Tin Giang gia mướn người làm công dài hạn rất nhanh liền truyền khắp thôn, nhưng chuyện Giang lão gia gây ra vào mồng hai, cho dù có người ghen tị đỏ mắt cũng không dám nói gì. Nương của Đàm Vũ ngược lại kêu Đàm Vũ qua tìm Giang lão đại nói chuyện, để hắn cũng làm công, nhưng Đàm Vũ không đi, cuối cùng hắn không chịu nổi sự càm ràm của nương mình, liền vác đồ vào thành tìm công việc dài hạn, dứt khoát không về nhà.

Đàm Vũ mặc dù không lên tiếng nhưng hắn không ngốc, sau chuyện mua đất hoang mấy năm trước hắn đã biết tính tình nương hắn, nếu hắn thật sự đi Giang gia, vậy nhất định sẽ xảy ra không ít chuyện. Nếu thật sự như vậy, không nói công việc này không có, đến tình huynh đệ của hắn và Bằng ca cũng sẽ bị nương hắn phá vỡ.

Vào thành làm công mặc dù khổ một chút, mệt một chút, nhưng chỉ cần quan hệ của hắn và Bằng ca không dứt, sau này thật sự có chuyện cũng còn chút mặt mũi.

“Nha đầu, con đây là làm gì vậy? Sao lại ngâm hạt giống trong nước, ngâm hư thì làm sao mà trồng.” Sau khi mướn người làm công, Giang lão gia không cần ngày nào cũng ra ruộng nữa, chỉ cần thỉnh thoảng ra ruộng xem là được.

“Ngoại tổ phụ, mầm này của con sẽ không ngâm hư đâu, hơn nữa nhưng hạt giống này nếu là hạt tốt sẽ chìm xuống, nếu không tốt sẽ nổi lên trên, hạt nổi lên đương nhiên sẽ không nảy mầm rồi. Cái này tốt hơn trồng xong rồi mới bổ sung cây con, hơn nữa sau khi mọc mầm mọc cây con chỉ cần đợi thời tiết ấm là có thể trồng, không những có thể tiết kiệm thời gian trưởng thành của dược liệu. Còn có một điểm là hạt giống của những dược liệu này quá yếu ớt, nếu không nảy mầm trước hoặc thành cây con trước, để chúng tự mình nảy mầm, tỉ lệ sống sót quá thấp, những hạt giống này là do ngoại tổ phụ tốn nhiều tiền mới mua được, không được lãng phí.

Tô Nam từ một bên đi tới, nghe thấy lời này trong đầu liền lóe lên tia sáng.

“Phụ thân, người nói trồng thảo dược cũng gần giống trồng lúa, nếu trồng lúa cũng thế này, người nói xem.”

Giang lão gia cũng không phải giống phụ tử hai người Tô Thiến Ly, về nông nghiệp ông ấy chỉ hiểu lơ mơ. Ông theo phong cách cũ, vừa nghe Tô Thiến Ly nói ông liền bắt đầu suy nghĩ, lời của Tô Nam làm ông hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Ta không nói với hai con nữa, ta phải đi tìm thóc, còn phải đi nói với lão đại Tạ gia nói một tiếng, kêu bọn họ nhặt thóc trong ruộng nước ra trước.” Giang lão gia trên đường về nhà mỗi bước đều mang theo gió, có thể nhìn thấy tâm trạng lúc này của ông ấy.

Lời ngoài lề: liên quan đến chuyện trồng thảo dược, mọi người đừng quan tâm, không chuyên nghiệp đâu!

From TYT & Cirad

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp