Xin Đỉnh Lưu Đứng Đắn Chút Đi

Chương 29: Mong rằng chúng ta có thể đi đến tương lai mà chúng ta muốn…


1 tháng

trướctiếp

Bùi Như Niệm tỉnh dậy, phát hiện tên mình vẫn còn trên hot search.

Sau khi bị black fan mang ra rửa tội một trận, bây giờ cô không còn sợ hãi mà bình tĩnh đối mặt với việc tên mình được“lên hot search”. Đây cũng có thể xem như là sự trưởng thành lớn nhất trong sự nghiệp của cô.

“Hai ngày rồi, sao vẫn chưa chịu xuống nữa…” Bùi Như Niệm nhỏ giọng than thở, chọt chọt ngón tay vào mục hot search.

Trang tin tức cụ thể có số liệu cao nhất trên hot search toàn bộ đều là tin về tài khoản truyền thông bịa đặt cô bắt nạt người trong đoàn phim, chọc cho hàng nghìn cư dân mạng phải điên cuồng gõ bàn phím bình luận chửi rủa cô điên cuồng.

Đến tận khi Từ Mân đăng bài viết trên Weibo thì dư luận nhanh chóng đổi chiều. Những cư dân mạng trách mắng Bùi Như Niệm đồng loạt quỳ xuống nhận lỗi, một số tài khoản truyền thông chột dạ, lặng lẽ xóa Weibo vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Chỉ trong vòng một đêm, Weibo của những diễn viên chứng minh Bùi Như Niệm trong sạch đều lên top hot. Và có vẻ như họ đã bàn bạc với nhau từ trước nên đồng loạt đăng những tấm ảnh chụp chung với Bùi Như Niệm lên.

Trong ảnh, Bùi Như Niệm mỉm cười rạng rỡ, còn làm ra đủ loại biểu cảm đáng yêu trước ống kính.

Ngoài ra còn có một tấm ảnh kèm chữ ký của Bùi Như Niệm. Không chỉ ký tên, cô còn viết một lời nhắn thật dài, cuối cùng cô viết một câu:

Cầu mong tất cả chúng ta có thể cùng bước đến tương lai mà mình muốn!

Chữ viết của cô rất đẹp, câu văn vừa nhẹ nhàng vừa mạnh mẽ. Nhìn vào ánh mắt trong sáng của cô trong bức ảnh, cư dân mạng nhất thời có cảm giác mình bị “sét đánh trúng.”

[Trước kia không biết đến Bùi Như Niệm, sau này tôi sẽ là fan của cô ấy.]

[Tôi cực kỳ tự tin, chào em, vợ của tôi!]

[Cậu không có vợ à? Sao lại gọi vợ của người khác là vợ vậy?]

[Tôi muốn lọt hố, có phúc lợi cho fan không?]

[Fan hâm mộ năm ngày không mời mà đến, nhà tôi luôn yêu cái đẹp, không lo mất cổ phần.]

[Năm ngày mà cũng tính là fan hâm mộ? Hố này phải để tôi lọt, sau này tôi sẽ là fan hâm mộ sớm hơn lầu trên năm ngày.]

Ekip của Dương Trạch Châu bỏ ra một số tiền rất lớn để tung scandal, ngoài ra còn thuê một đám black fan để bình luận theo yêu cầu. Kết quả chẳng những không chỉnh được đoàn phim [Lộng Kiều] mà còn kéo một đám người thành fan của Bùi Như Niệm.

Trơ mắt nhìn độ nổi tiếng của Bùi Như Niệm tăng đến chóng mặt, Dương Trạch Châu tức giận đến vặn vẹo khuôn mặt. Vụ việc lần này đã bị anh ta tự tay dồn vào ngõ cụt.

Nhưng cho dù anh ta có tức giận như thế nào đi nữa thì cũng không có ai quan tâm.

Bùi Như Niệm đến phim trường từ sớm thì đã thấy nhân viên đoàn phim bận bận rộn rộn, cố gắng bù lại tiến độ ngày hôm qua.

Ngô Toàn thấy cô thì mỉm cười đến nỗi hiện rõ từng nếp nhăn trên khuôn mặt: “Tiểu Bùi, mau đi hóa trang đi, hôm nay phải quay hết phân cảnh của con.”

“Bây giờ quay luôn sao ạ?” Bùi Như Niệm hoảng sợ trước hiệu suất của đoàn phim.

“Đương nhiên rồi, chuyện ngày hôm qua đã được giải quyết xong xuôi, con cũng xem như được nghỉ ngơi một ngày rồi.” Ngô Toàn sung sướng nói với cô rằng đoàn phim được một nhà đầu tư lớn đầu tư vào, bên ấy không chỉ hào phóng mà còn không đặt ra quá nhiều quy tắc ngầm.

- --Làm sao có thể có quy tắc ngầm được chứ?

Sau khi Chu Tư Ức nhận được điện thoại của Bùi Như Niệm chỉ hận không thể ôm tiền đến phủ kín đoàn phim [Lộng Kiều].

Có thể liên lạc làm việc theo trình tự bình thường với đoàn phim đã là sự kiềm chế lớn nhất của anh đối với cô em gái.

Bùi Như Niệm bước vào phòng hóa trang. Diễn viên thay thế nam chính đã đến. Anh đang ngồi trước gương trang điểm chỉnh lại tạo hình.

“Hi, Tiểu Bùi.” Thiệu Thiên Lương chào cô.

Bùi Như Niệm lễ phép nói: “Đàn anh, cảm ơn anh đã nhận lời tham gia bộ phim này.”

“Ngược lại anh phải cảm ơn em mới đúng. Gần đây anh đang khá nhàn rỗi, em giúp anh nhận một bộ phim được định sẵn là sẽ rất nổi tiếng để anh hốt bạc còn gì!”

Bùi Như Niệm thuận theo đùa với anh: “Vậy anh phải diễn cho thật hay đó.”

Thiệu Thiên Lương đáp lại: “Tất nhiên rồi!”

Bùi Như Niệm và Thiệu Thiên Lương trò chuyện rất vui vẻ, hoàn toàn không để ý đến người đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong góc.

Đến khi cô mở to mắt, tháo khẩu trang thì Bùi Như Niệm mới phát hiện ra. Người kia chính là người mà cô chưa từng gặp, là một đóa hồng nhỏ nhưng cảm giác tồn tại của cô lại rất cao, Từ Mân.

Từ Mân thậm chí còn bị dư luận phản đối gay gắt hơn cả Diệp Linh, bởi vì cô không chỉ dính vào rất nhiều scandal, mà cô còn rất hay cáu kỉnh, tính tình xấu đến mức mắt thường cũng có thể thấy, hơn nữa cô cũng không thèm che giấu điều đó trước ống kính. Người ghét thì nói cô hống hách, còn fan hâm mộ thì lại nói cô nhiệt huyết. Mặc dù cô dính phải rất nhiều tai tiếng nhưng fan hâm mộ vẫn một lòng không rời bỏ cô.

“Xin chào Từ Mân tiền bối.” Bùi Như Niệm vội thu nụ cười lại, khách khí chào cô.

Từ Mân trừng mắt liếc cô một cái: “Cái gì mà tiền bối hả? Tôi già đến vậy sao?”

Tình tính cô ấy thật sự kém, rất khó gần. Nhưng chuyện ngày hôm qua khiến Bùi Như Niệm rất biết ơn và có ấn tượng tốt với cô.

“Vậy em gọi là…chị Từ Mân có được không ạ?”

“Đã nói tôi không có già như vậy.” Từ Mân nhíu mày, không kiên nhẫn nói: “Gọi tên của tôi, hiểu chưa?”

“Vâng, Từ Mân.” Bùi Như Niệm thấy cô cáu kỉnh thì đành nghe theo lời cô sửa miệng: “Cảm ơn chị ngày hôm qua đã nói giúp em.”

“Ai giúp cô? Dương Trạch Châu để tôi phải mang tiếng xấu nên đương nhiên tôi phải tự thanh minh cho mình.” Nhắc tới Dương Trạch Châu là Từ Mân lại tức giận, liên tục mắng: “Tôi quay phim chỉ tập trung diễn vai nữ chính, nữ ba ai yêu ai diễn liên quan gì đến tôi!”

Cô hoàn toàn không để ý đến lời nói của Bùi Như Niệm, thô lỗ nói thẳng ra, từng lời nói của cô rất có khí phách và mạnh mẽ.

Ngẫm lại cũng đúng, fan của Từ Mân đều là những người hâm mộ cuồng nhiệt đã cùng cô đi trên con đường đầy thăng trầm này nên cô hoàn toàn không có khả năng mất fan, Từ Mân cũng không sợ bị diễn viên cùng đoàn phim đàn áp.

Sau khi điên cuồng nhục mạ Dương Trạch Châu xong Từ Mân mới đứng dậy, đánh giá Bùi Như Niệm từ trên xuống dưới.

“Ha ha, bộ dáng hèn nhát, nhu nhược thế này khó trách tên rác rưởi kia lại có thể bắt nạt cô.” Từ Mân khoát tay: “Đừng có bám lấy tôi, chướng mắt.”

“Vâng.” Bùi Như Niệm tránh sang một bên, cúi đầu nói với cô: “Dù sao em cũng rất cảm ơn chị đã nói giúp em, chị đúng là người tốt!”

"...?"

Từ Mần lần đầu tiên được phát thẻ người tốt nhịn không được rùng mình một cái.

Cô gái này không nghe ra mình đang diss(*) cô ta sao?

(*)Diss: khinh thường, khinh miệt

Lúc này Từ Mân vẫn chưa biết cuộc gặp gỡ giữa cô và Bùi Như Niệm lại là khởi đầu cho sự biến đổi từ một nữ hoàng cáu kỉnh thành một người yêu bé nhỏ.

Giai đoạn này phân cảnh của Bùi Như Niệm ít hơn, tạm thời cô đã được nam thứ chuộc thân và gặp được nam chính.

Hôm qua đoàn phim [Lộng Kiều] đã trải qua một ngày đen tối thì giờ phút này đã giành lại được ánh sáng thuộc về mình. Ý chí chiến đấu của cả đoàn phim tăng vọt, trạng thái và không khí làm việc vô cùng tốt. Bùi Như Niệm vẫn thể hiện kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình như mọi khi và nhanh chóng kết thúc cảnh quay của mình.

Xong khi quay xong cô không rời đi ngay mà đi tìm một góc ngồi xem nam chính và nữ chính quay phim.

Do nam chính tạm thời đổi người nên những phân cảnh của nam chính quay nửa tháng trước phải quay lại toàn bộ.

Từ Mân đã diễn qua một lần nên quay lại khá thuần thục. Nhưng Thiệu Thiên Lương lại là người tạm thời đến cho đủ số, đừng nói nhập vai, ngay cả kịch bản anh còn chưa đọc xong. Lời thoại thì vấp, cảnh nào cũng bị mắc lỗi vài lần.

Ngô Toàn thiếu chút nữa nhịn không được mắng người, nhưng nghĩ lại Thiệu Thiên Lương đã giúp đỡ đoàn phim nên đành nuốt cơn tức trở về.

Mọi người đều lo lắng nhìn Từ Mân, sợ vị tổ tông này lại lên cơn cáu kỉnh.

Cuối cùng khi Thiệu Thiên Lương mắc lỗi đến lần thứ sáu thì Từ Mân bùng nổ, nói với nhân viên quay phim: “Ngừng, đừng quay nữa.”

Đỉnh đầu đoàn phim phủ đầy mây đen, mọi người đồng thời nghĩ: “Cuối cùng cũng đến rồi.”

“Cô, lại đây.” Từ Mân ngoắc ngoắc ngón tay với Bùi Như Niệm.

“Em sao?” Bùi Như Niệm chỉ vào mình, bối rối bước qua.

Từ Mân bàn giao: “Cô, trước hết giúp đàn anh của cô đọc lời thoại, lát nữa trước khi quay tập dợt lại một lần nữa. Tôi không cần biết anh có phải người giúp đỡ đoàn phim hay không, nhưng là diễn viên thì phải có sự chuyên nghiệp của một diễn viên, đừng khiến cả đoàn phim phải NG chỉ vì một mình anh.”

Nói xong Từ Mân xoay người rời khỏi khu vực quay phim.

“Thật xin lỗi đã khiến mọi người bị chậm trễ.” Thiệu Thiên Lương đuối lý, cúi đầu xin lỗi mọi người.

“Đàn anh, anh làm tốt lắm.” Bùi Như Niệm vỗ vỗ bả vai anh rồi cầm lấy tập kịch bản tự nhiên nói: “Nào, em sẽ giúp anh thuộc lời thoại bằng phương pháp của một giáo viên dạy diễn xuất”

Thiệu Thiên Lương thuận theo nói: “Được, cảm ơn cô giáo Tiểu Bùi.”

Nhân viên quay phim thấy họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ nên dùng máy quay ghi lại để chia sẻ những cảnh quay hậu trường lên blog chính thức.

Hơn mười phút sau, Từ Mân quay lại, trên tay cầm một cái máy tính bảng, trên màn hình là đoạn video clip ngắn những phân cảnh trước kia Dương Trạch Châu diễn đã được biên tập cắt ghép.

Cô bắt Thiệu Thiên Lương phải xem hết, rồi đối diễn với anh hai lần mới chuẩn bị quay lại một lần nữa.

Hai mắt Bùi Như Niệm sáng lấp lánh nhìn cô: “Từ Mân, chị thật tốt.”

Từ Mân tức giận nói: “Tốt cái gì mà tốt? Tôi chỉ không muốn lãng phí thời gian với anh ta.”

Bùi Như Niệm phát hiện ra sơ hở: “Nhưng mà phần của chị cũng đã quay xong rồi mà. Nếu chị không muốn lãng phí thời gian thì cứ trực tiếp để đàn anh quay cùng thế thân rồi sau đó để hậu kỳ cắt ghép chỉnh sửa lại là xong.”

“…” Từ Mân nghẹn lời, không thể phản bác.

Bùi Như Niệm cười tủm tỉm kết luận: “Hơn nữa chị còn lo NG quá nhiều lần sẽ khiến mọi người trong đoàn vất vả nên mới bảo ngừng quay và diễn thử cùng với đàn anh. Chị đúng là một người dịu dàng.”

Từ Mân thẹn quá hóa giận, không kiên nhẫn khoát tay: “Dịu dàng con khỉ! Tránh qua một bên đi, cản đường cản lối quá.”

“Vâng.” Bùi Như Niệm ngoan ngoãn tránh sang một bên, nhanh chóng nói một câu: “Thực ra em rất thích tính cách của chị.”

Từ Mân tức đến không nói nên lời.

Ai cần cô thích chứ!

Bộ phận truyền thông cảm thấy cảnh tượng sau hậu trường này khá thú vị nên đã chỉnh sửa lại, sau đó dùng tài khoản của đoàn phim [Lộng Kiều] đăng lên mạng xã hội.

Hôm qua [Lộng Kiều] vừa lên hot search, lưu lượng cực kỳ cao. Rất nhiều người bị vẻ đẹp của Bùi Như Niệm làm cho mê mẩn nên ra sức thúc giục đoàn phim nhanh chóng công chiếu.

Một vài người biết nữ chính của bộ phim là Từ Mân nên thật sự lo lắng cho Bùi Như Niệm, sợ cô sẽ bị Từ Mân trách mắng.

Khi những ảnh hậu trường được đăng lên, tập thể quần chúng ăn dưa bở lập tức trợn tròn mắt.

[Cái này…]

[Cảm thấy suy sụp, Từ Mân nhìn giống như bị Bùi Như Niệm đàn áp]

[Mặc dù biết không nên nhưng tôi thấy hai người họ khá đẹp đôi]

[ A a a hai mỹ nữ thật sự rất đẹp đôi! Tôi đơn phương tuyên bố Bùi Như Niệm là quả dưa bở]

[Diễn viên mới gian xảo (*) đáng yêu x chị gái ngoài lạnh trong nóng]

(*) Nguyên văn 扮猪吃老虎的年下( Giả vờ làm lợn để ăn thịt hổ): là một thành ngữ của Trung Quốc ví von của việc bày mưu tính kế, cố tình giả ngu để đối phương sơ suất, rồi chớp thời cơ giành được thắng lợi cuối cùng.

[Tôi tán thành! Bút đây!!! Viết nhanh đi]

[…Đợi chút, cô ấy là nữ chính của cả hai CP, vậy sếp Ngôn phải làm sao đây]

Khanh Khả Ngôn đang lướt Weibo, đọc đến bài viết phía sau hậu trường phim thì hai mắt tối lại, mím chặt môi.

Tại sao Bùi Như Niệm lại mời Thiệu Thiên Lương đóng nam chính [Lộng Kiều]? Quan hệ giữa họ tốt đến vậy sao?

Hơn nữa, Bùi Như Niệm và Từ Mân chỉ vừa biết nhau mà thậm chí đã bị ghép thành CP luôn rồi. Cách cô ấy chủ động tiếp cận Từ Mân so với năm đó cô chủ động theo đuổi anh...

— Thậm chí còn nhiệt tình hơn.

Khanh Khả Ngôn lặng lẽ đặt di động xuống, trong lòng cảm thấy chua xót.

Có vẻ như Bùi Như Niệm có tư chất bị dễ fan ghép thành những CP khá quỷ dị, ngay cả nữ cũng có thể ghép đôi với cô được. Nhóm fan hâm mộ bàn tán xôn xao về cặp đôi mỹ nữ này tròn ba ngày, đến tận ngày thứ tư mới chịu dồn nén sự phấn khích đó xuống đáy lòng.

Tập hai của show truyền hình “Hôn nhân mô phỏng” bắt đầu ghi hình. Chương trình đã sắp xếp ba nhóm khách mời đến ba thánh địa tuần trăng mật: Hòn đảo nghỉ mát ở phía Nam, thành phố băng tuyết và một thôn lành cạnh thác nước nhỏ.

Theo thông lệ, trước khi khởi hành ba nhóm khách mời phải chọn địa điểm mình muốn đến để hưởng tuần trăng mật lần này. Và tất nhiên cách thức lựa chọn vẫn giống như lần trước, ba nhóm phải thi đấu với nhau.

Bùi Như Niệm và Khanh Khả Ngôn dựa vào độ ăn ý tuyệt vời đã thành công được chọn lựa đầu tiên.

Nhân viên chương trình nhìn qua ba lựa chọn, lo sợ Bùi Như Niệm sẽ lựa chọn "Thôn làng cạnh thác nước nhỏ” để dựng nên câu chuyện tình làng quê lãng mạn giữa Thúy Hoa và Thiết Trụ.

Dù sao mỗi lần chọn địa điểm cô đều chọn trúng nơi có điều kiện kém nhất, thì lần này chọn gì mà không được?

Khanh Khả Ngôn cũng không có ý định ngăn cản, anh giao cho Bùi Như Niệm toàn quyền lựa chọn.

Bùi Như Niệm nhìn sơ qua ba lựa chọn, không chút do dự trực tiếp chọn hòn đảo nghỉ mát phía Nam.

Người dẫn chương trình hỏi: “Tại sao cô lại chọn nơi đó?”

Vừa dứt câu thì Bùi Như Niệm và Khanh Khả Ngôn đã đồng thanh trả lời.

“Bời vì phía Nam rất ấm áp.”

“Cô ấy sợ lạnh.”

Hai người nói xong thì nhìn nhau. Bùi Như Niệm vội quay mặt đi chỗ khác, cúi đầu tránh khỏi ống kính, vành tai sau mái tóc dài dần đỏ ửng.

[A a a a hai người họ là một hộp đường! Ngọt chết tôi rồi!]

[Ngưỡng mộ vì một tuần trăng mật thật hạnh phúc…]

[Hưởng tuần trăng mật rồi chẳng lẽ không có nổi một đứa nhỏ sao]

[Vợ chồng son vẫn còn trẻ mà, đứa nhỏ hai năm sau sinh vẫn được, chỉ cần họ ở bên cạnh nhau là tôi đã thỏa mãn lắm rồi]

[Một người viết huyết thư yêu cầu chương trình livestream hai mươi bốn giờ!]

[Tôi đã trưởng thành, cho xem cái gì kích thích một chút đi]

[Người mới đang mơ mộng hả, hai người họ không phải vẫn đang diễn trong show thực tế sao?]

[Show thực tế cái gì? Đọc theo tôi: Khâm Phục is real!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp