Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Chương 123: Hai người cùng lên đi!


...

trướctiếp

Edit: susublue

Nghe đám người lao nhao thảo luận về Thượng Quan Tây Nguyệt, ánh mắt của Thượng Quan Lâm hung tợn bắn thẳng về phía bọn họ, đáng chết, đều đáng chết, những lời tán dương này vốn dĩ nên thuộc về mình, sao có thể thuộc về một kẻ phế vật như Thượng Quan Tây Nguyệt?

"A, ngươi muốn làm gì!"

Tiếng hét to trên đài hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

Chỉ thấy Hồ Triệt ngồi dưới đất không ngừng lui về sau, mới vừa rồi bị Thượng Quan Tây Nguyệt đá trúng ngay ngực, cho nên lúc này Hồ Triệt cảm thấy khí huyết đảo lộn, không thể làm được gì.

"Ngươi cứ nói đi?"Thượng Quan Tây Nguyệt không trả lời mà hỏi ngược lại, thản nhiên đắc ý chậm rãi bước tới gần Hồ Triệt, nàng vươn tay cầm một lọn tóc, nhàn nhã chơi đùa, không hề có cảm giác khẩn trương như đang ở trong trận đấu.

"Ta cảnh cáo ngươi, không được tới đây."Hồ Triệt đã không thể lui được nữa, ngồi bên đài cảnh giác nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt càng đi càng gần.

Thượng Quan Tây Nguyệt che miệng cười một tiếng, dừng bước, tay phải ngoắc ngoắc "Ngươi qua đây, ta cam đoan không đánh ngươi!"

Một câu nói này làm con mắt của đám người muốn rớt xuống, đây là tranh tài sao? Đây quả thật là tranh tài sao? Đây là tranh tài sao?

Vì sao Thượng Quan Tây Nguyệt lại bình tĩnh như thế, còn nói cam đoan không đánh người, đây quả thực khác xa những trận tranh tài lúc nãy.

Mọi người đều hứng thú nhìn chằm chằm lôi đài, con mắt trợn trừng, không muốn bỏ lỡ một tơ một phút giây phấn khích nào, bọn họ cảm giác trận tranh tài năm nay thú vị hơn mấy năm trước nhiều.

Hồ Triệt nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt cười như hồ ly, sợ hãi lắc đầu, lúc này hắn thật sự hy vọng vừa rồi mình bị đánh ngã xuống đài, như vậy sẽ không cần phải đối mặt với nữ nhân âm dương quái khí này nữa, mặc dù dáng dấp xinh đẹp, nhưng cả người đầy thủ đoạn thực sự khiến người ta không chịu đựng nổi!

Rõ ràng trong mắt đầy sự sắc bén, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười khiến người khác rùng mình!

"Không đến sao?"Thượng Quan Tây Nguyệt thu tay lại chỉ nở nụ cười, sau đó biến sắc, tay phải tạo thành một hình, cấp tốc đánh về phía Hồ triệt, nhân lúc hắn chưa kịp phản ứng ném hắn lên trời, rồi tự do rơi xuống.

"A "

"Ầm"

Hô to một tiếng, ngay sau đó là một tiếng vang thật lớn, đất như bị chấn động hai ba cái.

Tất cả mọi người đều che miệng không thể tin nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt.

Cái này.. Đây là nữ nhân sao, sao khí lực lại lớn như vậy, lại có thể ném một người to lớn hơn mình gấp nhiều lần lên trời dễ như trở bàn tay.

Điều này hoàn toàn phá vỡ những hiểu biết về nữ nhân, không phải tất cả nữ nhân đều có sức lực nhỏ, thẹn thùng nhu nhược sao? Vì sao những điều lại không hề có trên người Thượng Quan Tây Nguyệt!

"A "

Hồ Triệt nằm dưới đất đang không ngừng kêu to.

Đau quá, đau quá! Đây là cảm giác duy nhất của hắn lúc này, hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như muốn rách ra, nữ nhân này ra tay quá độc ác, lại ném mình lên giữa không trung rồi thả cho rơi xuống, đây quả thực là muốn mạng người mà.

Được rồi, không cùng so đo với nàng, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, nghĩ như vậy, diễn<daffn;[lle3/quysdo0n Hồ Triệt chuẩn bị há miệng cầu xin tha thứ, bởi vì nếu trên lôi đài có một người cầu xin tha thứ, nhận thua, người còn lại không được tiếp tục tấn công nữa.

Hình như nhìn ra suy nghĩ của Hồ Triệt, ngón tay nhỏ của Thượng Quan Tây Nguyệt bắn ra một luồng huyền khí rất nhỏ, đánh vào huyệt câm của hắn, khiến hắn không thể mở miệng.

"Ta...." Hồ Triệt đang chuẩn bị nói ta nhận thua, phát hiện mình không thể mở miệng, hắn nằm trên mặt đất hoảng sợ trừng lớn hai mắt, hai tay loạn vung nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt. 

Ông trời ơi, cứu ta đi, con mụ điên này lại muốn làm gì nữa!

Lúc này Hồ Triệt rất hối hận, sao lại đối mặt với một nữ nhân điên như nàng!

"Hồ Xả, để ta biểu diễn một trận bóng đá cho ngươi xem!" Giọng nói của Thượng Quan Tây Nguyệt không lớn, nhưng ở trong hoàn cảnh im ắng đến nỗi một cây châm rơi xuống đất còn nghe thấy này, tất cả mọi người đều nghe rất rõ ràng.

Bóng đá? Bóng đá là cái gì? Sao chưa từng nghe qua từ này?

Ngay cả Hồ Triệt cũng quên mất đau nhức, trong lòng đang suy tư cái gì là bóng đá!

Mà Thượng Quan Tây Nguyệt nhanh chóng dùng hành động giải thích cho hắn biết cái gì là bóng đá.

Nàng dồn huyền khí xuống chân nhanh chóng đá Hồ Triệt về một hướng khác của lôi đài, ngay khi Hồ Triệt sắp rơi xuống, thân hình Thượng Quan Tây Nguyệt lóe lên, diễn(daffn;lle3[quys<d00n/ tốc độ bay qua chỗ Hồ Triệt nhanh hơn một bước, xuất hiện ở trước mặt hắn, duỗi chân ra đá thêm một cái nữa, lần này nàng đá qua một hướng khác.

Cứ như vậy đá tới đá lui một lúc lâu, tất cả mọi người cũng đều há to mồm đung đưa đầu qua trái qua phải nhìn theo Hồ Triệt ẩn hiện trong không trung.

Mạnh mẽ, quá mạnh, đây không phải là nữ nhân, đơn giản là một đại nam nhân mà!

Hồ Triệt bị đá đến lục phủ ngũ tạng không ngừng sôi trào, một tiếng "Phụt" vang lên phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.

Trước khi hôn mê, hắn đã nghĩ, sau này không thể tiếp tục trêu chọc nữ nhân, nhất là nữ nhân điên!

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn Hồ Triệt nghiêng đầu hôn mê, bất mãn nhếch miệng, thật sự đánh không đã, nhiều thịt như vậy mà mới đá mấy cái đã ngất đi, thật là!

Nhìn người đã hôn mê, Thượng Quan Tây Nguyệt cũng cảm thấy không có gì hay, cuối cùng đá một cước, trực tiếp cho hắn rớt đài.

"Ầm" Bụi đất bay tứ tung.

"Phụt"

Hồ Triệt vốn đã hôn mê không nhịn được một trận va chạm nữa, lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt đã biến thành xanh mét.

"Thấy không, đây chính là đá banh!"

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thoáng qua Hồ Triệt bất tỉnh nhân sự nằm thành hình chữ đại trên mặt đất, mọi người ở đây đều dùng ánh mắt e ngại nhìn người chậm rãi đi xuống đài, lúc đi qua, tất cả mọi người đều ngậm kín miệng, không dám thở mạnh, sợ trêu chọc Thượng Quan Tây Nguyệt không vui cũng lấy mình ra để đá banh, đến lúc đó thật sự sẽ mất mạng!

"Ha ha "Lão trọng tại trên đài cười khan hai tiếng, không được tự nhiên tuyên bố "Trận này Thượng Quan Tây Nguyệt thắng!"Nói xong, hắn tranh thủ thời gian đứng ở bên cạnh, đối với trận đấu vừa rồi hắn vẫn còn sợ hãi!

Thượng Quan Tây Nguyệt đi đến vị trí của mình ngồi xuống, nhìn hai người đã ngây người "Ca ca, Hạo Lăng, hoàn hồn!"

"Nguyệt nhi, muội thật sự là muội muội của ta sao?"Thượng Quan Minh Tuyên bỗng nhiên bắt lấy tay Thượng Quan Tây Nguyệt, không thể tin mà hỏi.

Thượng Quan Tây Nguyệt giật mình, chẳng lẽ bị phát hiện sao? Ngay khi nàng suy đoán lung tung, Thượng Quan Minh Tuyên tiếp tục nói "Muội nhất định không phải muội muội của ta, nếu không một người nho nhã như ta sao lại có một muội muội bạo lực như muội được, vừa rồi muội thật sự quá mạnh, chiêu kia gọi là cái gì, đá banh có phải không, thật sự là...."

Thượng Quan Minh Tuyên không nói được nữa, hắn đã bị màn đá banh vừa rồi của Thượng Quan Tây Nguyệt dọa sợ, hắn và những người khác đều suy nghĩ, muội muội của mình quá mạnh.

Thì ra là nói cái này, Thượng Quan Tây Nguyệt thở dài một hơi, còn thật sự cho rằng bị phát hiện nữa!

"Ca ca, ta còn có rất nhiều chiêu thức, lần sau thử từng cái một cho huynh xem!"

Thượng Quan Minh Tuyên nghe vậy, núp qua bên cạnh "Cái gì, còn có rất nhiều nữa? Muốn thử cho ta xem?"

Nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt gật đầu, Thượng Quan Minh Tuyên vội vàng lắc hai tay "Đừng đừng đừng, tuyệt đối đừng, muội dằn vặt ta như vậy ta không chịu được!"

"Đúng vậy Nguyệt nhi, chiêu thức hôm nay của ngươi đã hù dọa chúng ta rồi!"Long Hạo Lăng mở miệng cười, từ khuôn mặt cứng ngắc của hắn, có thể thấy vừa rồi hắn cũng bị hù dọa 

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn sắc mặt của bọn họ, biết hành động của mình khiến bọn họ ngạc nhiên, nàng nhún vai "Ca ca, ta hơi mệt, nghỉ ngơi trước, chờ đến lượt ta thì hãy kêu ta!"

Nói xong cũng nhắm hai mắt bắt đầu nghỉ ngơi, Thượng Quan Tây Nguyệt vốn chỉ muốn nhắm mắt dưỡng thần, nhưng không ngờ bất tri bất giác ngủ hơn một canh giờ.

"Ca ca, so đến đâu rồ." Mắt Thượng Quan Tây Nguyệt mông lung mở ra nhìn về phía lôi đài.

Thượng Quan Minh Tuyên nghiêng đầu sang chỗ khác "Nguyệt nhi, muội tỉnh lại thật kịp lúc, đây là trận so tài cuối cùng rồi, tiếp theo sẽ đến trận chung kết."

Thượng Quan Tây Nguyệt gật đầu, giương mắt nhìn nữ tử đang đứng phía trên, là Vũ Huyên Huyên.

Nàng cũng nhìn về phía mình, sắc mặt khoe khoang khiến người ta nhìn không thoải mái.

Thượng Quan Tây Nguyệt lại ngẩng đầu nhìn bên cạnh một chút, lần này không phát hiện Bách Lý Thần, không khỏi có chút thất vọng.

"Phía dưới, người thắng có ba người, nhưng vị trí đầu bảng chỉ có một, cho nên chúng ta tiến hành trận chung kết cuối cùng, trước tiên là Vũ Huyên Huyên đối đầu với Thượng Quan Lâm, người thắng sẽ đối đầu với Thượng Quan Tây Nguyệt, người đứng vững cuối cùng sẽ là khôi thủ năm nay.” Ông lão chậm rãi nói. 

Sau khi nghe xong Thượng Quan Tây Nguyệt đứng lên, mũi chân chạm nhẹ trên mặt đất, thả người nhảy lên lôi đài, quần áo màu đỏ bay trong gió, còn giống như tiên nữ từ chín tầng mây bay xuống nhân gian.

Trước ánh mắt si mê của mọi người Thượng Quan Tây Nguyệt đứng trên lôi đài.

"Thượng Quan cô nương, trận này còn không phải đợt tranh tài của ngươi!"Lão giả nói chuyện khách sáo.

Thượng Quan Tây Nguyệt nhếch môi, cười khẽ "Ta biết, ta chỉ muốn nói không cần phiền phức như vậy, để hai người bọn họ cùng lên đi!"Ngón tay nhỏ dài chỉ về phía Vũ Huyên Huyên và Thượng Quan Lâm.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, bọn hắn không nghe lầm chứ, một đối phó hai? Nhất định sẽ thua không thể nghi ngờ, coi như huyền lực ngươi cao hơn, đối phó hai người cũng phải cố hết sức, chớ nói chi mấy năm trước đại tiểu thư Vũ gia đã là Hoàng Linh sơ cấp, hiện tại không biết đã tấn cấp đến mức nào.

Tất cả mọi người tiếc nuối lắc đầu, như đã thấy hoàn cảnh Thượng Quan Tây Nguyệt thua vì tự đại.

Thượng Quan Lâm không ngờ nàng sẽ nói ra những lời này, cười khẩy, một đối phó hai? Đơn giản mà nói là mơ mộng hão huyền, đã muốn tìm chết, ta thành toàn ngươi.

"Thượng Quan Tây Nguyệt, không có bản lĩnh thì đừng nói mạnh miệng, miễn cho đến lúc đó không biết mình chết như thế nào!"Vũ Huyên Huyên khinh thường nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, coi như vừa rồi Thượng Quan Tây Nguyệt không phải phế vật, đã là Hoàng Linh sơ cấp, thì sao, mình đã là Hoàng Linh đỉnh phong, lại sợ một kẻ chỉ mới tơi sơ cấp?

"Có phải khoác lác hay không, thử một chút thì biết!"

Nói xong, trước vẻ mặt khẩn trương của mọi người, Thượng Quan Tây Nguyệt đột nhiên vọt lên, tay phải trực đánh vào mặt Vũ Huyên Huyên.

Thượng Quan Lâm và Vũ Huyên Huyên nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt xông tới, nhao nhao vận huyền khí để ngăn cản.

Chỉ thấy trên lôi đài, bóng người dồn dập, nhanh đến mức chỉ có thể nhìn thấy cái bóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp