Những ngón tay thon dài của anh, dù ngăn cách bới một lớp áo sơ mi mỏng, nhưng dừng lại đúng ở viền nội y.
Ngón cái khẽ vuốt ve, như muốn cảm nhận rõ từng đường nét, có phần khó mà hiểu nổi.
“Anh… anh trước tiên bỏ tay ra đi.” Hứa Tri Nguyện cắn môi, lấy hết dũng khí để mở miệng.
Thịnh Đình An lại thích nhìn dáng vẻ mặt đỏ ửng của cô, ngón tay vén lọn tóc mềm bên ngực cô, thấp giọng cười:
“Ngượng rồi sao?”
Hứa Tri Nguyện nghĩ, đổi lại ai trong tình cảnh này mà chẳng đỏ mặt chứ?
“Vừa rồi khi em lén nhìn anh, đâu có ngượng gì, còn rất đường hoàng nữa mà?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT