Đầu ngón tay Hứa Tri Nguyện khẽ dừng, ánh mắt dịu dàng phút chốc lạnh đi từng tấc một.
Chỉ còn lại sự tĩnh mịch bẩm sinh trong xương tủy. Cô nhìn thẳng Phó Thi Thi, giọng trong trẻo, dứt khoát, chẳng mang chút uyển chuyển mềm mại nào:
“Phó tiểu thư, có vài chuyện tôi không cần phải giải thích với cô. Nhưng hết lần này đến lần khác, cô coi tôi như tình địch trong tưởng tượng. Nếu cô thích Thịnh Nhị gia, cứ mạnh dạn theo đuổi. Nếu trong lòng cô còn do dự, cũng có thể trực tiếp hỏi anh ấy. Tôi không phải cái bao cát để cô trút giận. Phiền cô trước hết nên nhận thức rõ bản thân mình!”
Rồi cô bổ sung thêm:
“Còn nữa, sau này có thể gọi thẳng tên tôi là Hứa Tri Nguyện. Chữ Hán của Hoa quốc có mười vạn chữ, thường dùng và ít dùng cộng lại ba nghìn năm trăm chữ. Với học thức và nhận thức của Phó tiểu thư, tôi tin cô sẽ nhớ nổi.”
Thịnh Đình An đứng yên tại chỗ, khóe mắt thoáng nhìn Hứa Tri Nguyện đang thao thao bất tuyệt. Đáy mắt sâu thẳm khó dò, nơi khóe môi như còn vương nụ cười nhàn nhạt.
Những người khác cũng lấy làm ngạc nhiên. Không hổ là thủ khoa tỉnh, kiến thức uyên thâm, nói năng đâu ra đó, từng chữ đều có căn cứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play