Tống Thời Khê thấy anh kiên quyết nên cũng không từ chối nữa. Cô lấy những nguyên liệu cần thiết từ tủ lạnh, chỉ huy anh bóc tỏi và rửa rau còn cô thì đi rửa nồi và đun nước.
Trong lúc chờ nước sôi, Tống Thời Khê quay đầu nhìn anh. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người anh làm dịu đi vẻ lạnh lùng và trầm mặc của bộ trang phục, thêm chút hơi ấm của cuộc sống. Gương mặt anh nghiêm túc, đường nét bên sườn rõ ràng, cứng cỏi. Đường viền cổ mượt mà, yết hầu thỉnh thoảng lại di chuyển theo từng hơi thở.
Từ góc độ của cô có thể thấy rõ đôi môi mỏng của anh hồng hào hơn bình thường. Nghĩ đến nụ hôn mãnh liệt vừa rồi, Tống Thời Khê khẽ ho một tiếng. Vừa định tập trung vào việc nấu mì, trong đầu cô chợt lóe lên một ý nghĩ, cô hỏi: "Khi nào anh về Thâm Thị?"
“11 rưỡi máy bay cất cánh.”
Nghe câu trả lời của anh, Tống Thời Khê đang định lấy mì thì khựng lại vô thức nhìn đồng hồ ở phòng khách. Dù cô biết anh trở về thăm đã là rất khó khăn, chắc chắn không thể ở lại lâu nhưng không ngờ chỉ có vài tiếng đồng hồ. Trừ thời gian di chuyển đến sân bay chỉ còn lại hơn một tiếng.
Không biết cảm giác này là gì, tâm trạng của Tống Thời Khê dần trở nên chùng xuống nhưng giọng nói khi cất lời vẫn rất bình thường: “À, anh đi đường cẩn thận.”
Tần Việt nhạy bén nhận ra sự bất thường của cô, dừng tay bóc tỏi tiến lại gần cô hơn, môi mỏng khẽ mở: “Đi cùng anh nhé? Đến lúc em muốn về anh sẽ cho người đưa em về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play