“Đồ lừa đảo.”
Tống Thời Khê gần như cắn phải lưỡi mình khi nhận ra những gì cô vừa thốt ra, mắt cô đảo đi đảo lại không thể tin được hai từ sến sẩm đó lại phát ra từ miệng mình. Cô đang đùa giỡn với Tần Việt lại còn nũng nịu và quyến rũ như vậy.
Tống Thời Khê mím môi định thanh minh nhưng không ngờ Tần Việt lại rất thích thú. Giọng anh trầm khàn hơn hẳn, với một người "nghiện" giọng nói hay như cô đó là một bữa tiệc thính giác thực sự.
“Anh không lừa em, anh sẽ không bao giờ nói dối em đâu.”
Giọng nói dứt khoát của anh khiến lời nói trở nên đáng tin hơn bao giờ hết.
Bàn tay Tống Thời Khê vô thức bóp chặt sợi dây điện thoại trên lớp vải mềm của ghế sofa tạo thành những vết lõm. Chúng nhanh chóng biến mất khi cô thả lỏng tay. Sau bao nhiêu lần làm như vậy cô mới cụp mắt xuống trầm giọng nói: “Nói miệng thì có ích gì? Nếu nhớ em thì anh về đi.”
Nhưng cô biết Tần Việt bận rộn đến mức không thể trở về. Cô nói vậy chỉ là đang cố tình làm nũng. Có lẽ trong thâm tâm cô cũng có chút trách móc anh vì hai người mới vừa ở bên nhau vậy mà ngay ngày hôm sau anh đã biến mất. Dù là vì công việc nhưng cô đâu phải là thánh nhân, ít nhiều cũng sẽ cảm thấy không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT