"Anh nhắc đến anh ấy làm gì?" Tống Thời Khê nghe anh đột nhiên nhắc đến cái tên đó, khẽ nhíu mày, không hiểu anh lại lên cơn điên gì nữa.
"Nhắc cũng không được sao?" Mắt Tần Việt đỏ hoe, lông mi run rẩy kìm nén một sự ghen ghét khó tả. Anh không đợi cô trả lời liền tiếp tục ép hỏi: "Em muốn tố cáo tôi, sao không tố cáo anh ta?"
Tống Thời Khê không thể chịu nổi cách anh nghĩ gì nói nấy, cứ nói mấy chuyện lộn xộn, đặc biệt là trong tình huống anh đang đè lên cô như thế này còn lôi kéo một người vô tội khác vào, thật nực cười! Cô giận dữ trợn mắt mắng: "Anh bị điên à?"
"Đúng, tôi bị điên đấy! Điên đến mức phải lái xe về từ Thâm Thị trong đêm để đón sinh nhật với em, điên đến mức nhìn thấy em vui vẻ xem mắt với người đàn ông khác, ghen tỵ đến phát điên!"
Tần Việt siết chặt nắm tay, giọng nói đột nhiên cao hơn vài tông, gân xanh nổi lên trên cổ, "Tôi thề sẽ nhổ hết những bông hoa và cây cối trong sân nhà em!"
Nghe lời này Tống Thời Khê không thể tin nổi quay đầu lại nhìn Tần Việt. Khi thấy đôi mắt anh không biết từ lúc nào đã trở nên đỏ ngầu, cô hoàn toàn sững lại. Đầu ngón tay cô run rẩy, nắm chặt một ít vải chăn.
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh mấy chậu tử đằng và trúc xanh mà Tằng Cảnh Tự đã tặng cô. Kết hợp với những lời anh vừa nói cô mới chợt nhận ra tại sao Tần Việt lại nhắc đến anh ấy vào lúc nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT