"Khi nào tôi liên hệ được người, tôi sẽ báo cho cháu."
Lâm Tú Nga nghe Tống Thời Khê nói vậy thì có chút ngượng ngùng dời tầm mắt đi rồi dặn dò: "Nếu cháu có bất cứ chuyện gì có thể gọi tôi, cứ gọi to một chút, tôi ở trong nhà có thể nghe thấy. Tôi không muốn người thuê nhà của mình gặp chuyện trong nhà tôi."
Tống Thời Khê sững người rồi khóe môi khẽ cong lên, "Vâng."
Cô đã nhận ra rằng người chủ nhà này của cô bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp, "miệng nói lời dao găm, lòng lại là bồ tát", là một người rất tốt.
Rời khỏi nhà Lâm Tú Nga, Tống Thời Khê về thẳng nhà mình. Hoa tường vi và hoa hồng trong sân vẫn nở rộ, chỉ có mấy bông dành dành đã bắt đầu úa vàng. Cô hái hai bông rồi lên lầu.
Căn phòng đã hơn một tuần không có người ở, lần trước cũng không kịp dọn dẹp vẫn còn bừa bộn như sau khi bị trộm. Tống Thời Khê trước hết mở hết cửa sổ để thông gió sau đó đổ một ít nước vào bình hoa, cắm hoa dành dành vào. Chỉ một lát sau không khí trong phòng đã tràn ngập một mùi hương thoang thoảng.
Sau hơn một giờ dọn dẹp Tống Thời Khê mới dọn dẹp xong căn nhà. Vất vả như vậy cô cũng không muốn tự nấu ăn nữa. Cô cầm sách đi đến căng tin trường học để ăn một bữa trưa vừa kinh tế vừa no bụng. Hương vị thì bình thường nhưng với giá cả như vậy thì cũng chẳng có gì để phàn nàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT