Phòng khách có khá nhiều người, chỉ cần một chút động tĩnh cũng có thể bị phát hiện. Hàng mi Tống Thời Khê khẽ run, có chút hoảng sợ nhìn sang những người khác, may mắn là không ai nhận ra.
Cô định lặng lẽ rút vạt váy khỏi tay anh nhưng không ngờ anh lại đột ngột tăng thêm lực. Cô không kịp đề phòng, mông chạm vào đùi anh trực tiếp ngã ngồi xuống chiếc sofa mềm mại. Khoảng cách giữa hai người lập tức trở nên quá đỗi mập mờ.
Tống Thời Khê chợt mở to mắt, không còn bận tâm đến điều gì nữa, có chút tức giận và xấu hổ trừng mắt nhìn kẻ đầu sỏ.
Tần Việt dựa vào lưng ghế sofa với tư thế thoải mái, bàn tay vừa rồi còn đặt trên váy cô giờ đây từ từ chống lên cằm. Ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng thỉnh thoảng lại khẽ chạm vào đường cằm mượt mà toát lên một vẻ quyến rũ và gợi cảm khó tả.
Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào cô, dường như hoàn toàn không nhận ra ánh mắt đầy bất mãn và cảnh cáo của cô. Khóe môi mỏng khẽ nhếch, anh tự nhiên nói: "Ngồi xuống đi, đứng đó làm gì? Có phải tam đường hội thẩm đâu."
Tống Thời Khê tức đến mức cắn chặt phần thịt mềm trong khoang miệng. Cô đâu phải muốn đứng mãi mà là muốn tìm cơ hội rời đi nên mới không ngồi xuống.
Ngồi xuống rồi muốn đi sẽ càng khó hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT