Sau cơn mưa trời quang mây tạnh, cảm giác ẩm ướt bao trùm thành phố dần tan biến, ánh nắng chan hòa tỏa xuống trong lành và dễ chịu.
Trước cửa cục cảnh sát trồng một hàng bách trắc xanh biếc, dưới gốc cây một chiếc xe sedan màu đen sang trọng đang đậu. Người đi đường qua lại đều ngoái nhìn.
Khi biết chiếc xe này là của Tần Việt và họ còn được ngồi trên chiếc xe này đi ăn, Ngô Thu Hồng và Đặng Thúy Hà suýt chút nữa rớt quai hàm. Họ chưa từng được ngồi ô tô con huống chi lại là loại xe mà nhìn là biết rất đắt tiền như thế này.
Trần Huệ Lợi thì bình tĩnh hơn một chút nhưng tim vẫn đập nhanh. Cô ấy từng được ngồi xe của đơn vị bố, trước đây đã thấy ghê gớm lắm rồi. Dù sao thì có những người bình thường cả đời còn chưa chạm vào được cửa xe ô tô con, ai ngờ ngoài trời còn có trời, ngoài người còn có người. Gia đình anh trai Tống Thời Khê lại có thể mua được xe, tiền tiết kiệm ít nhất cũng phải một vạn, không, mười vạn? Hai mươi vạn?
Hơn nữa vào thời này chỉ có tiền thôi chưa chắc đã mua được xe, còn phải có quan hệ.
"Đưa em về lấy chút đồ trước nhé?"
Tần Việt không để lộ cảm xúc sải bước đến bên cạnh Tống Thời Khê, ánh mắt đặt trên khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT