Trời đã không còn sớm, giờ này phần lớn các gia đình đã tắt đèn đi ngủ, xung quanh yên tĩnh. Cả bầu trời đầy sao giống như những ngọn nến lúc ẩn lúc hiện vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp trong màn đêm.
Nghe Tần Việt nói vậy, động tác tháo dây an toàn của Tống Thời Khê khựng lại, cô theo bản năng lắc đầu từ chối: "Không cần đâu, em tự xách lên là được."
Tần Việt khẽ cau mày liếc nhìn con đường tối đen không có lấy một bóng đèn đường, vẫn kiên trì nói: "Tôi đưa đến cửa rồi sẽ về ngay."
Tống Thời Khê nhìn theo ánh mắt của Tần Việt ra ngoài xe, bầu trời đêm đen như mực, sự tĩnh lặng bao trùm con hẻm nhỏ trông có chút rợn người. Đây là lần đầu tiên cô đến đây vào buổi tối, hoàn toàn không ngờ lại tối như vậy. Trong lòng cô không khỏi dâng lên một chút sợ hãi, môi mấp máy hai lần cuối cùng không nói gì coi như ngầm đồng ý với lời anh nói.
Hai người lần lượt xuống xe cùng nhau đi về phía cốp xe dưới ánh đèn vàng mờ ảo của chiếc xe.
"Cô đi mở cửa đi, cứ để tôi xách." Tần Việt ngăn bàn tay muốn giúp đỡ của Tống Thời Khê. Cô thấy thoải mái nên không kiên trì nữa quay sang lục tìm chìa khóa trong túi.
Hơn chục chiếc túi mua sắm cọ xát vào nhau phát ra tiếng sột soạt. Tần Việt chỉ dùng một tay đã dễ dàng xách hết lên sau đó đóng cửa cốp xe lại. Chiếc xe vừa khóa đèn xe cũng biến mất, khu vực xung quanh ngay lập tức chìm vào bóng tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT