Tống Thời Khê khó khăn hé đôi môi đỏ đón nhận anh, chỉ một lát sau môi cô trở nên ướt át.
Không khí tràn ngập mùi vị ái muội. Trước khi cô kịp quay đầu bỏ chạy anh đã mạnh mẽ kéo cô vào lòng chặn lại đôi môi đỏ mọng, quyến rũ của cô. Lưỡi anh thăm dò vào trong không cho phép cô nhổ ra.
Cô trợn tròn mắt, không thể tin được mà đẩy anh.
Bộ quần áo ban đầu còn ngay ngắn sau một hồi nô đùa đã trở nên xộc xệch. Khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn ửng đỏ, cả người toát lên vẻ giận dỗi, nũng nịu nhưng cũng vô cùng quyến rũ.
Đợi đến khi anh cuối cùng cũng chịu buông cô ra, thứ kia đã không biết đi vào bụng ai rồi.
Tống Thời Khê mím chặt môi giận dữ đánh anh. Cô đã khó khăn lắm mới lấy hết dũng khí để dỗ anh vui vậy mà đây là cách anh "đền đáp" cô sao?
Tần Việt ngoan ngoãn để mặc cô trút giận. Khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ mãn nguyện và vui vẻ. Nhưng bàn tay lớn của anh vẫn không yên phận cố chen vào giữa đôi chân khép chặt của cô. Anh ghé vào tai cô, giọng khàn khàn: "Thứ đó không có vị gì cả, đừng giận nữa nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT