Tống Thời Khê ở nhà họ Tần chịu ấm ức, ông không phải người mù đương nhiên là biết rất rõ. Vì vậy sau này mỗi khi có chuyện ông sẽ không ngần ngại đứng về phía cô, thậm chí vì thế mà đã nhiều lần cãi vã với Trịnh Huệ Lan.
Bây giờ đương nhiên cũng vậy, dù đối diện là con trai ruột của mình cũng không ngoại lệ.
"Thật không ngờ trong mắt bố con lại là loại người đó." Giọng Tần Việt không có chút gợn sóng nhưng khóe môi lại cong lên một nụ cười mỉa mai.
Nói những lời cay độc như vậy ngay trước mặt con trai mình, Tần Bạc Viễn ít nhiều cũng có chút chột dạ. Nếu không ông đã chẳng quanh co mãi chỉ để bám vào chuyện "anh em" để ngăn cản.
"Tần Bạc Viễn, tôi thấy ông già lẩm cẩm rồi. Nếu A Việt không biết yêu thương người khác, Thời Khê có chịu ở bên nó không?" Trịnh Huệ Lan tối sầm mặt mũi, tức đến nghẹt thở suýt ngất đi.
"Ai biết có phải thằng nhóc này ép buộc không."
Nói vậy nhưng giọng Tần Bạc Viễn đã mềm đi nhiều. Có lẽ ông cũng biết hai câu liên tiếp của mình đều quá đáng. Ông ngừng lại rồi nói thêm: "Chuyện này cứ thế mà thôi. Lát nữa ba sẽ đưa Thời Khê đi. Nếu không có việc gì thì con mau về Thâm Thị đi, một hai năm đừng quay về. Chờ ba tìm cho Thời Khê một mối hôn sự tốt..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT