"Mẹ anh đau lòng thì tự có bố anh đi dỗ, vợ ai người nấy xót."
Tần Việt nhướng mày một cách tự tin. Nói xong anh còn không quên biện minh cho mình: "Hơn nữa anh cũng không phải người không phân biệt phải trái. Hôm nay đâu phải em tự muốn về, bà ấy gọi em về lại còn làm vẻ mặt khó chịu với em, đây chẳng phải là cố tình hành hạ người khác sao?"
Giọng anh không nặng không nhẹ nhưng mang theo ngữ điệu lạnh lùng, nghiêm túc không hề có ý đùa cợt.
Nghe xong Tống Thời Khê cảm thấy anh nói có lý. Ánh mắt cô dao động gợn lên một chút gợn sóng. Nụ cười này khiến ngũ quan vốn đã quyến rũ của cô càng thêm rực rỡ giống như lá phong đỏ trong mùa thu khiến người ta không thể rời mắt.
Tần Việt vốn đã động lòng vì câu nói vừa rồi của cô lúc này càng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Anh lặng lẽ đến gần cô hơn, cúi người xuống, bàn tay to lớn xoa nhẹ sau gáy cô. Giọng anh mang theo vẻ mập mờ và khàn khàn khó hiểu: "Tối nay sang phòng anh ngủ nhé?"
"Anh điên rồi à?"
Tống Thời Khê không đồng ý. Lần trước ở Thâm Thị cũng vì mềm lòng cho Tần Việt vào phòng ngủ cùng nên mới bị Tần Chi Ý bắt gặp. Bây giờ cảnh cũ lặp lại, cô không muốn đi vào vết xe đổ nữa nên đã từ chối thẳng thừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play