Tần Việt khẽ xoa đỉnh đầu cô dặn dò một câu. Thấy cô buồn ngủ đến mức mí mắt sắp sụp xuống, mơ mơ màng màng gật đầu anh mới xoay người rời đi.
Ban đầu Tống Thời Khê chỉ lấy cớ muốn ngủ ai ngờ sau khi nhắm mắt giả vờ được một lúc thì bây giờ thật sự không còn chút tinh thần nào, tay chống cằm lẳng lặng nhìn Tần Việt nhanh nhẹn gọn gàng kéo ga giường bẩn xuống thay bằng cái mới.
Có lẽ từng trải qua rèn luyện trong quân đội nên việc gì anh làm cũng có trật tự, nghiêm ngắn rõ ràng.
Ngay cả chuyện thay ga giường cũng phải vuông vắn ngay ngắn. May là anh tuy yêu cầu cao, hơi có chút ám ảnh cưỡng chế nhưng lại chẳng hề bắt ép cô phải theo. Mỗi lần cô ngủ lăn lộn làm chăn gối rối tung anh cũng chẳng nói gì, chỉ âm thầm dọn dẹp gọn gàng sau khi đi làm về.
Nói thật lúc mới đầu cô còn tưởng Tần Việt là kiểu người sống trong nhung lụa, từ nhỏ đã đứng trên đỉnh kim tự tháp, sẽ chẳng bao giờ động tay vào những việc vặt vãnh này. Dù có phải làm chắc anh cũng sẽ ra lệnh cho người khác hoặc đợi bảo mẫu đến dọn.
Hơn nữa thật lòng mà nói tính cách của Tần Việt ít nhiều mang hơi hướng gia trưởng, cô còn từng lo rằng anh sẽ nghĩ những việc này đều là bổn phận của phụ nữ.
Nhưng kể từ khi ở bên nhau cô mới phát hiện anh chẳng hề cao ngạo giữ kẽ như vậy ngược lại còn nâng niu cô trong lòng bàn tay, chuyện gì cũng tự mình làm, ôm hết trách nhiệm của một người bạn trai, không hề oán thán, hoàn toàn chẳng xuất hiện tình huống mà cô lo sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play