Một cái thẻ gỗ, nằm trong tay người đạt đỉnh cao kiếm thuật cũng đủ để xé rách lớp da thú của yêu thú, chém ra biển lớn mênh mông cuồn cuộn, nhưng trước mặt thanh niên tuấn tú đến yêu dị này, mí mắt của hắn có lẽ còn cứng rắn hơn cả lớp da trên lưng con Liệt Sơn Thú.
Liệu nó có thể bị bẻ gãy không.
Khai Minh im lặng một lát rồi dời đi, nở nụ cười rạng rỡ: "Ấy da da, vị huynh đài bạch hồ ly chín đuôi nhà Đồ Sơn mà ta chưa từng gặp, tại hạ thừa nhận khóe mắt của mình rất đẹp, nhưng có thể xin ngài dời cái que trúc kia ra chỗ khác không?" "Ngươi không định dùng cái đó đâm ta đấy chứ?" "Không thể nào, không thể nào?" "Không nỡ ra tay với người tuấn mỹ như ta vậy đâu nhỉ?" A Hiến cau mày.
"Gã này thật đáng ghét..." Vệ Uyên giật giật khóe miệng, quả nhiên, cho dù chỉ là Khai Minh phản chiếu ra từ tiểu thế giới, đều vô cùng— đáng ăn đòn, rất muốn đánh cho hắn một trận, nhưng Vệ Uyên liếc nhìn Hiên Viên Khâu xung quanh, vẫn là thu tay lại, dù sao đây cũng là bên trong nhân tộc, cho dù là tiểu thế giới cũng vẫn là nơi thuộc về nhân tộc.
Ở chỗ này, một tên nhà Đồ Sơn, đâm nổ một trong Côn Lôn tam thần Khai Minh tử, Vệ Uyên cũng không muốn đối đầu Tây Vương Mẫu trong tiểu thế giới này, khóe miệng của hắn nhếch lên, dần lộ ra nụ cười vặn vẹo cởi mở, nói: "Đương nhiên, sao mà không thể." "Dù cho ngươi có cưỡng chế dời khách của ta đi, ta cũng không đến nỗi vì một tí tẹo chuyện nhỏmà đè ngươi xuống đất nổ một trận chứ, ha ha ha ha." Khai Minh tử cười ha ha, rất tự nhiên vỗ vai Vệ Uyên, nói: "Ngươi quả nhiên rất thú vị!" "Ừm, cái này cho ta vài xâu, ta ăn thử!" Khai Minh cắn miếng mứt hoa quả vào miệng, mắt hơi sáng lên, sau đó dùng một loại tư thái thoải mái, như tán gẫu với chủ quán, ngồi xổm ở đó ăn không ngừng, chờ đến khi đám người bên kia phát hiện, thì công tử bột đang ngồi xổm phía trước quầy hàng kia đã ợ hơi một cái, trên mặt đất đầy những que trúc.
"Ăn hết rồi! ! !" "Ngươi, ngươi, ngươi!" "Ai nha ai nha, hu hu ai tai, hết rồi, hết sạch rồi!" Cả đám ảo não bỏ đi, ánh mắt Khai Minh nhìn về phía mấy xâu cuối cùng, vươn tay ra cầm, thiếu nữ bạch y Hiến trực tiếp ngăn lại, con ngươi rồng vàng căm tức nhìn Khai Minh: "Cái này của ta!" Khai Minh ung dung lách người tránh vòng phong tỏa của thiếu nữ, cầm được đồ mình muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT