Vệ Uyên đến trước cửa nhà A Chiếu ở khu phố cũ, vốn dĩ không có ý định bước vào, chỉ im lặng chờ đợi.
Cô gái vừa ra đến đã nở nụ cười hỏi: "Ôi, Vệ quán chủ, huynh tới rồi, sao không vào trong ngồi chút? À, huynh có muốn uống chén trà cho ấm người rồi hãy đi không?" Kiếm tiên tóc trắng cất giọng bình thản ôn hòa, nhưng lại mang vẻ xa cách: "Không cần làm phiền." "…Vậy cũng được." A Chiếu đóng cửa lại, tùy tiện sửa soạn y phục rồi nói: "Vậy ta thực sự có vài nơi muốn đi xem, nhờ Vệ quán chủ hộ tống một đoạn đường vậy.
Ta thân yếu liễu đào này, huynh phải bảo vệ tốt ta đấy." Trần đại ca, đến một ngày ta trở thành người đứng đầu thiên hạ, huynh có còn đối tốt với ta như vậy không? Vệ Uyên như nhìn thấy dáng vẻ của cô bé tóc quả đào năm nào.
Ánh mắt thờ ơ, hắn nhìn thật sâu vào dáng vẻ lúc ẩn lúc hiện như không tồn tại của cô gái phía sau, bình thản nói: "Đi thôi..." A Chiếu nói, nàng có vài nơi muốn đi, muốn Vệ Uyên cùng nàng đi dạo.
Dù cô gái nói bản thân đã hồi phục trí nhớ, nhưng thực lực của nàng lại rất bình thường.
Thực lực của những anh kiệt xưa kia không đồng đều, như Võ An Quân, nếu có đủ quân đội, vẫn có thể bộc phát sức chiến đấu cực mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT