Thần? Khoa Phụ thiếu chút nữa nghi ngờ tai mình có phải nghe nhầm không.
Nhìn Vệ Uyên có vẻ như thật sự đang nghiêm túc suy nghĩ về khả năng này, sau đó rất nhanh, Hình Thiên dường như cũng tham gia vào việc suy nghĩ nghiêm túc, Khoa Phụ giật giật khóe miệng, chỉ thấy trước mắt mờ mịt, đầu óc ong ong, cũng may Cửu Thiên Huyền Nữ kịp thời đả đoạn vọng tưởng của Vệ Uyên.
"Đừng có mơ mộng nữa." "Ngươi mang Lục Ngô ở trạng thái này ra khỏi mộng cảnh của hắn, tương đương với việc muốn tách rời thần hồn và thần thể của một trong ba vị thần Côn Lôn, vị thần chủ tể chín bộ trời.
Đừng nói là ngươi, cho dù là đại hoang Đế Tuấn, hay Vương Mẫu nương nương cũng không có thần thông pháp lực như vậy." Vệ Uyên cùng Hình Thiên liếc nhau, đồng loạt tiếc nuối nói: "Quá đáng tiếc." Vệ Uyên thở dài.
Thuận tay xoa đầu Lục Ngô.
"Đúng vậy, quá đáng tiếc." Hình Thiên thở dài.
Thuận tay sờ đuôi Lục Ngô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT